Mất hơn một giờ ngồi trong nhà hàng vắt hết óc viết được năm nghìn chữ, Lý Khoa cầm đầu bút, thật sự không nghĩ ra nên viết tiếp thế nào, đang định lên mạng tìm thì vừa ngẩng đầu đã chống lại hai cặp mắt như hổ rình mồi của đàn anh Từ và Lão Vương.
Phương Miên Miên đã kết thân với mèo Kha, mèo Kha duỗi bốn chân, lộ ra cái bụng nhỏ mềm mại để Phương Miên Miên tùy ý vuốt ve.
Sự đãi ngộ này, ngay cả Lý Khoa cũng rất khó được hưởng thụ, sự ghen tị khiến hai mắt anh đỏ lên.
Đàn anh Từ thấy Phương Miên Miên và mèo Kha chơi đùa vui vẻ như thế, anh ta bèn nảy ra một kế rồi mỉm cười như gió xuân ấm áp với Lý Khoa.
Lông tơ trên lưng Lý Khoa dựng thẳng lên, còi báo động trong lòng reo vang, anh miễn cưỡng giữ vẻ mặt trấn định, coi như không nhìn thấy ánh mắt của đàn anh Từ.
"Lý Khoa à, cậu định bao giờ viết xong một trăm hai mươi nghìn chữ thế?"
"... Đàn anh, năm đó anh viết sáu mươi nghìn mất nửa tháng thì phải, có thể em cần thời gian nhiều hơn một chút."
Đàn anh Từ cười dịu dàng, lời nói lại tràn ngập uy hiếp, anh ta đưa tay chỉ vào mèo Kha đang rúc trong lòng Phương Miên Miên rồi tiến sát đến bên tai Lý Khoa mà nhỏ giọng nói vài câu. Lý Khoa nghe mà sắc mặt bất ngờ thay đổi, bàn tay siết cán bút trong suốt đã toát mồ hôi.
Nhưng trong lòng cân nhắc nhiều lần, Lý Khoa nghiến răng gật đầu với đàn anh.
Hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-meo/1666317/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.