Lý Khoa rút ra hai tờ giấy ăn đưa cho Phương Miên Miên. Bên kia, Lão Vương vẫn đang tán gẫu với đàn anh Từ đến mức sung sướng, anh liếc nhìn hai con mèo đang ngồi cùng nhau ở trên bàn mà suy ngẫm về cuộc đời, nói với Phương Miên Miên, "Em là Phương Miên Miên đó đúng không?"
Phương Miên Miên nhận lấy khăn tay, vừa mới ngăn nước mắt chảy ra, nghe vậy lại hít hít cái mũi, không nhịn được chảy nước mắt ào ào.
Cô ấy thấp giọng nức nở một lát, dưới ánh mắt kinh ngạc nghi ngờ của Lý Khoa, cô ấy cố gắng ngăn dòng nước mắt, hai mắt đẫm lệ mờ mịt mà gật đầu với anh.
"Anh hỏi em một câu, em tới công ty của đàn anh để thực tập thì thực tập, tại sao vừa thấy anh lại lập tức trốn đi?"
"... Hức." Phương Miên Miên không nhịn được nấc một cái, cô ấy khóc đến mức có chút khó chịu, nhưng lại sợ đàn anh Từ và Lão Vương chú ý tới góc này, vì thế quay đầu đối diện Lý Khoa, "Chẳng phải là vì lúc trước anh nói với em, muốn em không bao giờ xuất hiện ở trước mắt anh nữa à?"
"..."
Lý Khoa không hề nhớ mình từng nói những lời nói quá đáng như vậy, anh trầm tư sờ gáy.
Mèo Kha nhàn nhã ngồi xuống bàn lót kính mềm, đung đưa lỗ tai, tiếp tục nghe lén đoạn nói chuyện giữa Lý Khoa và người hình như đã từng theo đuổi anh.
"Anh còn xóa Wechat của em, kéo số điện thoại của em vào sổ đen, gọi điện thoại mách chủ nhiệm lớp của em là em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-meo/1666316/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.