Mọi người bình an vô sự ăn bữa tối, sau khi ăn xong, Tề Vanh không ở lại lâu. Sau khi xem xét hành trình ngày mai xong, Ôn Cẩm quyết định về sớm nghỉ ngơi, thuận đường tiễn Tề Vanh về nhà.
Lý Khoa ngồi trấn giữ ở phòng khách trong nhà, suy nghĩ đến việc hôm nay Tề Vanh và Ôn Cẩm giao tiếp với nhau, không nhịn được cười hì hì hì ra tiếng.
Mèo Kha phe phẩy cái đuôi, đạp lên lưng Lý Khoa để duỗi eo, hai cái chân sau dùng lực một chút rồi nhảy lên đầu vai Lý Khoa, gần đây công cuộc giảm béo mặc dù có chút thành tựu, nhưng thể trọng vẫn gần bốn cân vẫn đè đầu vai Lý Khoa xuống.
"Meo meo ngao?"
Ăn uống no đủ bắt đầu mệt rã rời, Lý Cẩu Đản ngáp dài, đảm đương chức vụ quan phiên dịch tiếng mèo của mèo Kha, nói: "Có phải anh lại đang nảy ra ý xấu gì hay không?"
Lý Khoa ngồi rất ngoan ngoãn, khôn khéo mà nói: "Anh đang nghĩ, hiệu xx vừa ra nhà cây cho mèo kiểu dáng mới, có phải anh nên mua một cái về đặt trong phòng khách hay không?"
Mèo Kha vừa lòng giẫm lên đầu vai Lý Khoa, dùng đầu dụi vào sườn mặt của anh, "Meo meo ngao."
Lý Cẩu Đản buồn ngủ đến mức mắt cũng không mở ra được, ngáp một cái, nằm ở trên sô pha ngủ đến mức tay chân dạng ra.
Dỗ dành boss trong nhà và bạn gái xong, Lý Khoa bắt đầu phiền não, làm thế nào để quan hệ giữa Tề Vanh và Ôn Cẩm tiến thêm một bước đây?
Lại nửa tháng trôi qua, lão Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-meo/1666293/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.