Người hiểu sâu biết rộng là Lý Khoa từ chối không nhận ba lô hồng nhạt thay cho người không thể nói là tiểu sư muội, anh miệng nói, tay làm, giải thích rõ sự ảnh hưởng đến sức khỏe nếu meo meo bị mập cho người có lòng cưng chiều meo meo quá mức là Tề Vanh nghe.
Một loạt sự việc này trực tiếp tạo thành hậu quả chính là khi Tề Vanh tới nhà chơi không bao giờ mang đồ ăn vặt nữa, ngay cả loại có hàm lượng cholesterol thấp cũng không có.
Mắt mèo Ôn Kha rưng rưng cắn một miếng ức gà luộc, trong lòng phẫn nộ, móng vuốt nhỏ giơ cao lên.
Đáng giận nhất chính là cô ở bên cạnh giảm thịt mỡ của Lý Cẩu Đản, còn Lý Cẩu Đản thì điên cuồng dùng cơ thể cô ăn các loại đồ ăn vặt như bánh ga tô, gà rán, coca nhiều calo, nhiều chất béo!
Cô chỉ là một con meo meo đáng thương, tại sao lại phải thanh toán đống thịt mỡ của Lý Cẩu Đản cơ chứ?
Ôn Kha phẫn hận mà cắn một miếng thịt ức gà luộc không gia vị.
Khác với sự yêu thích hoan nghênh khi Tề Vanh đến chơi của Ôn Kha, Lý Khoa nhiều lần đều như lâm đại địch.
Quan hệ của Ôn Kha và Tề Vanh càng ngày càng tốt, vài lần gần đây, khi anh ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách chơi trò chơi, Ôn Kha dưới bàn tay Tề Vanh mà thoải mái đến mức kêu meo meo, anh nghe mà dường như thấy giọt mưa rơi xuống mặt cỏ xanh vậy.
Lão Vương còn đang liều mạng chạy deadline, ngày mà Nhị Cẩu trở về nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-meo/1666288/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.