Sau bữa tối, Lâm Ngọc cùng bà Lâm thu dọn bàn ăn, còn Thiên Hạo nói chuyện riêng với ông Lâm. Lâm Ngọc nhìn hai người đàn ông đang ngồi trong phòng khách, tâm cuối cùng cũng thả lỏng, nhẹ nhàng thở ra một hơi, trong ánh mắt không giấu được nụ cười hạnh phúc, thật tốt quá, ba mẹ cô rốt cuộc cũng đồng ý cho cô và anh ở bên nhau. Bà Lâm đứng cạnh thấy con gái vui vẻ tất nhiên bậc làm mẹ như bà cũng ấm lòng.
‘Reng..reng..reng..’ Tiếng chuông ngoài phòng khách vang lên cắt đứt cuộc nói chuyện giữa ông Lâm và Thiên Hạo, bà Lâm dùng khăn lau khô tay, đi đến bang đặt điện thoại, nhấc máy nghe
“Alo?!”
Đầu dây bên kia là giọng đàn ông trung niên “Xin chào, tôi là thầy chủ nhiệm của Lâm Ngọc, xin cho hỏi bà đây có phải là mẹ của trò không?”
Bà Lâm có hơi ngạc nhiên, bây giờ đã hơn 9h tối mà thầy giáo của con mình gọi đến nhà, không lẽ đã xảy ra chuyện gì ở trường sao?
Thắc mắc càng lớn, bà hạ giọng trả lời “Đúng vậy, tôi là mẹ của Lâm Ngọc, đã trễ thế này không biết thầy gọi có chuyện gì không? Hay là Lâm Ngọc nhà tôi..”
“A, không phải như bà nghĩ đâu, thực ra mọi việc là như thế này. Tôi muốn nói cho bà biết rằng trò Ngọc nghỉ học không lý do hơn một tuần rồi, tôi chỉ lo lắng không biết Lâm Ngọc tại sao lại không đến trường được, quan trọng hơn là kì thi học kỳ sắp tới, nếu Lâm Ngọc tiếp tục nghỉ học sẽ ảnh hưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-dau-gau/2024076/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.