"Đừng đùa như vậy, chẳng vui chút nào" Lâm Ngọc chống tay đẩy người Thiên Hạo ra, cô không thích bị anh đùa giỡn như mèo vờn chuột.
Bị đẩy ra, Thiên Hạo hơi nhíu lông mày, lại mím chặt cánh môi, sắc mặt như nước.
"Tôi không đùa" Nhẩm tính ngày thì đã một tuần không gặp cô, buổi tối nhớ cô anh lo vùi đầu vò công việc, tâm trí dành hết để giải quyết xong việc ở công ti trong tháng này và cả mấy tháng sau với tốc độ chóng mặt, làm nhân viên cuống hết cả lên, buổi sáng bắt buộc đi học anh cúp tiết lên đây thư giãn, không ngờ lại gặp cô. Tâm trạng anh lúc này không tệ.
Thấy sự chân thành và nghiêm túc trong mắt anh, Lâm Ngọc quay mặt lảng sang chỗ khác, gì chứ, cô cũng nhớ hắn mà.
"Được rồi, không cần bày vẻ mặt khổ qua đó đâu" Lâm Ngọc cười cười đưa tay sờ mặt, kéo hai má Thiên Hạo nhưng sao có cảm giác....ô da dẻ mịn màng quá, càng kéo càng thích, đã tay quá.
Cô thích thú kéo ra rồi thu lại, dãn cả cơ mặt. Điều đáng nói là Thiên Hạo để yên cho cô làm, không ngăn cản, Lâm Ngọc thừa nước xông tới, cười khúc khích khoái chí. Không khí giữa hai người không tệ nhưng dị dị quái quái rất kỳ lạ.
"Thiên Hạo, hợp đồng bên đó cần cậu...À.." Gia Bảo mở cửa sân thượng, thấy được màn này đơ cả người, sau hai giây anh nhanh chóng lấy lại hình tượng, cười tủm tỉm
"Xin lỗi đã làm phiền, cứ tíếp tục, tiếp tục đi" nói xong anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-dau-gau/2024027/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.