Gia Huy bất lực, người kết hôn với anh chắc chắn là tiểu thư danh giá đáng để gia tộc đồng ý. Cuộc hôn nhân này thực chất là một giao dịch mà hai bên đều có lợi.
Anh quyết định đi tìm Lâm Ngọc để bày tỏ tình cảm một lần nữa, nếu cô chấp nhận anh sẽ từ bỏ mọi thứ đến với cô, ngược lại anh sẽ sống như một con rối mặc cho gia tộc chỉ bảo.
"Chú ơi, lấy con cái bánh chà bông kia" Lâm Ngọc chỉ chỉ qua gương, miệng cười tươi với ông chủ cửa tiệm. Bánh loại này chỉ còn một cái, cô thật may mắn.
"Tôi lấy cái đó" Một tên khác cũng chỉ cùng hướng với cô, đồng thời đưa tiền trước cho ông chủ. Ông khó xử nhìn hai người.
"Tôi chọn trước" Lâm Ngọc kéo cổ áo tên đó, ăn gan hùm hay sao dám tranh gianh với cô. Nhưng khi nhìn khuôn mặt lâu ngày ko gặp cô há hốc mồm.
"Nhỏ ăn cắp" Duy Khánh thấy Lâm Ngọc vui mừng, ôm chầm lấy cô.
"Thả ra! Muốn chết hả?" Lâm Ngọc đấm mạnh vào lưng anh.
"Ko thả" Duy Khánh nũng nịu kêu.
Lâm Ngọc đưa chân thọt mạnh vào hai chân anh, Duy Khánh ôm háng ngồi gục xuống, mắt ai oán nhìn cô cười đắc chí.
Lấy được bánh, cô hí hửng nhìn Duy Khánh vẫn ôm mặt đau. Chậc, chậc đau lắm sao, cô chưa dùng hết sức mà.
"Anh đến đây làm gì?"
"Tìm cô" Duy Khánh khập khiễng đứng dậy, xém nữa là tiêu rồi.
"Tìm tôi? Có chuyện gì?" Lâm Ngọc quên hết phân nữa việc hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-dau-gau/2023993/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.