Cô đang khóc. 
Tô Lâm vẫn đang chìm trong cách thay đổi xưng hô của cô dần tỉnh lại. 
Anh nhìn giọt nước mắt chảy xuống cằm đó của cô, theo bản năng đưa tay ra giúp cô lau sạch. Làn da cô mịn màng, khuôn mặt ướt đẫm nước mắt. 
Lần trước cô khóc, là khi nào nhỉ? 
Hình như là ở trận đấu bóng rổ, chỉ mới ngày hôm qua. 
Bởi vì anh bị đội kia chơi bẩn, cũng không biết là giận dữ hay là có chuyện gì xảy ra. Cô gái nhỏ bật khóc một cách bất thường, và còn...hôn anh. 
Khi đó trong lòng anh đều là tràn đầy cảm xúc hân hoan, hôn lên đôi môi mặn chát của cô, hạnh phúc như tràn ngập khắp cơ thể anh vậy. 
Mà bây giờ. 
Nhìn cô như vậy, trong lòng anh khó chịu muốn chết. 
Từ khi cô bắt đầu đưa tay ra, có lẽ đã qua năm giây. 
Tô Lâm từ trong trạng thái hoảng hốt trở về, tiến lên nửa bước, một tay giữ trên lưng, một tay còn lại đặt sau gáy cô. 
Anh muốn dùng lực, lại sợ trán cô đau. Cuối cùng cái tay kia đặt trên đầu cũng chỉ là đặt hờ, mà tay trên lưng lại lập tức ôm chặt, hai người áp sát vào nhau. 
Toàn bộ quá trình, một chút tiếng động cô cũng không có. 
Vừa nghe lời lại ngoan ngoãn. 
Giống như bình thường vậy, những chuyện gì anh làm, cô cũng như thế, rất ít khi cự tuyệt chứ đừng nói tới phản kháng. 
"Bảo bảo," Tô Lâm xoa nhẹ đầu cô, bên tai cô thấp giọng nói: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-dang-yeu-nhat-tren-doi/2764780/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.