Đây là lần đầu tiên Lộc Viên Viên tỉnh lại sau khi về nhà ông bà nội.
Mở mắt ra, đối diện với khuôn mặt bà nội đang đứng bên giường, trong lòng cô còn rất mơ hồ.
"....Viên Viên tỉnh rồi à, đã mười giờ rồi, cháu mà không dậy ăn cơm nữa thì bụng sẽ đói lắm đó."
Lộc Viên Viên chớp chớp đôi mắt chua xót của mình, theo bản năng trả lời,
"Vâng.... Bây giờ cháu dậy đây ạ."
Lời vừa ra khỏi miệng, cảm thấy cổ họng cũng có chút đau.
Bà nội rời khỏi phòng cô. Lộc Viên Viên chậm rãi xuống giường, mới phát hiện ra đầu mình có chút không đúng.
Rất nặng, hơn nữa bên trong còn có chút đau nhức khó chịu.
Cô vừa xuống giường,vừa nhớ lại những chuyện đã xảy ra trước khi đi ngủ. Cho tới khi bước vào phòng vệ sinh cầm bàn chải lên chuẩn bị đánh răng, trí nhớ của cô vẫn trống rỗng.
Cô bóp kem đánh răng ra, theo thói quen ngẩng đầu nhìn vào trong gương.
Bàn tay muốn đưa bàn chải đánh răng vào trong miệng bỗng nhiên khựng lại giữa không trung.
Cô xích lại gần gương hơn, vén tóc ra khỏi trán và nhìn kỹ.
Đôi mắt hơi sưng, một bên mắt bị sụp mí, quầng thâm mắt lộ rõ, làn da trắng cho nên lộ ra – một khối bầm tím trên trán vô cùng rõ ràng.
.... Bầm tím?
Rốt cuộc là cô....đã làm chuyện gì?
Lộc Viên Viên dùng tốc độ nhanh nhất từ trước đến nay liền một mạch mà đánh răng rửa mặt. Sau đó trở về giường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-dang-yeu-nhat-tren-doi/2764777/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.