Bởi vì thứ sáu là ngày kiểm tra, có rất nhiều người ít khi lên lớp đều đến, cách chuông vào học còn mười lăm phút, trong phòng học đã có hơn nửa số người lục đục tới.
Lộc Viên Viên ngồi ở vị trí như trước, hơi ngước mặt lên nhìn anh. Nghe xong lời nói của Tô Lâm, cho tới bây giờ còn có chút ngơ ngác.
Anh rũ mắt nhìn chằm chằm vào cô, môi mỏng mím lại thành một đường thẳng, một cái tay đặt lên bàn, ngón trỏ vô thức gõ lên mặt bàn, tựa hồ rất để ý đến đáp án của cô.
Anh đây là.....
Nhưng mà muốn cô nói thế nào đây....Cô nói cô đã quên rồi mà.
"....." Nghẹn trong chốc lát, cô cảm thấy không thể lại cứng đờ thêm được nữa,
"Học trưởng, em không lừa anh....."
"......" Anh không nói chuyện.
Lộc Viên Viên không ngừng cố gắng:
"Em chỉ là, thật sự quên, sau đó khi nhớ được thì đã đi ra khỏi nhà ăn rồi. Em sợ tìm đường phải tốn rất nhiều thời gian, liền không trở lại lấy...."
"...." Vẫn như cũ không nói chuyện.
Lộc Viên Viên triệt để không còn cách gì.
Hôm nay học trưởng vì cái gì mà bỗng nhiên.....ấu trĩ như vậy.
Cô đang cau mày suy nghĩ, Tô Lâm đột nhiên "A" một tiếng.
Cô nhìn qua thấy anh lại chỉ nhướng mày, cơ thể còn nghiêng về phía trước một chút, một bộ "Anh đang đợi em".
Đột nhiên Lộc viên Viên có chút buồn cười.
Cô dời mắt không nhìn anh nữa, dư quang lại quét đến bữa sáng trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-dang-yeu-nhat-tren-doi/2764726/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.