Edit: Cá Voi Xanh
Linh Vận không tin anh, "Thật sao?"
"Anh không gạt em chứ?"
Ninh Tự Hàn cười, "Làm sao lại miễn cưỡng được, cơm tối còn chưa ăn, chúng ta đi ăn cơm đi."
Vừa nhắc tới ăn tối, Linh Vận lập tức cảm thấy đói bụng, ôm bụng nói: "Đúng vậy, em rất đói."
Hai người cùng đi đến một tiệm ăn, bỗng nhiên Linh Vận nghĩ đến chuyện Ninh Tự Hàn lừa gạt mình, "Ninh Tự Hàn." Ngữ khí của cô rất nặng, gọi cả họ tên anh.
Ninh Tự Hàn theo bản năng "Ừm?" một tiếng.
Khuôn mặt nhỏ của cô căng ra, chất vấn: "Vì sao anh không nói cho em?"
"Làm hại em lại gọi điện thoại cho anh, lại còn gửi tin nhắn, còn tưởng rằng anh không tới đó."
Ninh Tự Hàn khom lưng, cúi đầu xích lại gần cô, hỏi: "Hi vọng anh tới lắm sao?"
Ngữ khí ám muội, Linh Vận xấu hổ, muốn đẩy anh, "Chán ghét anh, nào có ai hỏi như vậy đâu?"
Ninh Tự Hàn biết cô xấu hổ, ưỡn thẳng lưng.
Linh Vận vỗ vỗ khuôn mặt nóng bừng, sửa lời nói: "Vậy rốt cuộc anh cho em bao nhiêu điểm?"
Ninh Tự Hàn cố ý đùa cô: "Em đoán xem?"
Linh Vận nghĩ nghĩ, tràn đầy phần khích nói: "Thế nào cũng phải tám mươi điểm trở lên."
Ninh Tự Hàn hỏi lại: "Em cảm thấy em chỉ có giá trị tám mươi điểm với anh thôi sao?"
Linh Vận không dám tin, "Chẳng lẽ còn có thể nhiều hơn tám mươi điểm?"
Chỉ có điều trong lòng cô đã rất vui vẻ, "Ninh Tự,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-cao-met-nam-tam/2292074/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.