Editor: Cá Voi Xanh
Ánh mắt Linh Tu dán lên người Tôn Cẩn Nặc, dáng người cô gái hơi mũm mĩm, vóc dáng nở nang, nước da trắng mịn, giống như búp bê mới sản xuất, mới nhìn thì không thể kiềm lòng mà nhìn thêm lần hai, trang điểm lên phong thái hoàn toàn khác, phù hợp với gu thẩm mĩ của anh.
Cô mặc một chiếc váy thắt eo cao [1], áo màu đỏ, váy màu hồng nhạt có hoa sen và cá chép, bên ngoài lót lụa trắng, giống như tiên nữ giáng trần hút mắt người nhìn..
Thực sự có ý vị cổ xưa.
Vừa muốn khen hai câu, trong đầu bỗng nhiên hiện lên hình ảnh tranh cãi trước kia, vẻ mặt hốt hoảng, nghe thấy Linh Vận hỏi, thuận miệng trả lời: "Anh ở một lát sẽ đi."
Linh Vận ồ một tiếng, dáng vẻ anh hai mất tập trung cũng không biết đang nghĩ gì, thấy thời gian sắp đến, cô kéo Tôn Cẩn Nặc lui về sau sân khấu: "Chúng ta ra hậu trường chuẩn bị đi, một lần lên biểu diễn mười người, rất nhanh là đến lượt chúng ta."
Hai người vừa tới hậu trường đã thấy Điền Huỳnh Mỹ, vẻ mặt đắc ý nhìn hai người, âm dương quái khí[2] nói: "Ai nha, không nghĩ tới hai người thật sự đi ghi danh luôn đó."
"Càng không có nghĩ là, trên đời này còn có như Hán phục rộng như vậy, cũng có Hán phục nhỏ như thế, tôi còn nghĩ đến việc các cô định lấy ga trải giường mà mặc lên đó!"
Cô ta tự cảm thấy rất hài hước, một tay bóp lấy eo, một tay phẩy phẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-cao-met-nam-tam/2292072/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.