“Cháu ơi cháu đừng manh động, nếu như họ đã làm cái nghề này thì chắc chắn sẽ có người chống lưng ở thành phố Lương, chúng ta không đụng được vào bọn họ đâu.”
Kiều Khanh bật cười một tiếng: “Có đụng tới được hay không, cháu nói là được, dì cứ đi theo cháu là được rồi.”
Một sòng bạc dưới hầm ở nhà phố Lương.
Khi Kiều Khanh cầm theo chiếc hộp đến nơi liền nhìn thấy một người phụ trách đi tới: “Bạn nhỏ đến đánh bạc hay là đến vay tiền thế?”
Nếu như là bình thường có người mặc đồng phục cấp ba đến đây bọn họ đều sẽ không quan tâm.
Nhưng người phụ trách quan sát vài lần gương mặt lạnh lùng của Kiều Khanh, bây giờ ngoài xã hội đầy rẫy những cô gái xinh đẹp, thiếu gì thứ để thế chấp cơ chứ?
Kiều Khanh ném chiếc hộp xuống dưới mặt đất: “Tôi đến để trả tiền.”
Người phụ trách cúi đầu xuống nhìn chiếc hộp quen thuộc mà mình vừa mới cho vay rời tay, lại nhìn về phía bên cạnh Kiều Khanh, bây giờ mới nhìn thấy hai mẹ con nhà Thẩm Vân.
“Đây là…”
“Chưa nghe rõ hay sao? Trả tiền. Ba trăm nghìn nhân dân tệ vừa mới lấy, đều ở đây hết không thiếu một đồng nào.” Giọng nói của Kiều Khanh đã hơi mất bình tĩnh.
Ánh mắt của người phụ trách đưa qua đưa lại giữa gương mặt của Thẩm Vân với Kiều Khanh, liền hiểu ra chuyện rốt cuộc là như thế nào.
Những ngón tay ở phía sau lưng siết chặt lại, nhưng bộ dạng vẫn mỉm cười khinh khỉnh.
“Xử lý việc trả tiền nằm ngoài phạm vi chức trách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toan-nang-cua-tong-tai-ba-dao/1201603/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.