Mặc dù Bành Việt rất coi thường Kiều Khanh nhưng không phải không thích có người dám khiêu khích mình.
Anh ta cười lạnh.
“Nếu cô cứ muốn xen vào việc của người khác như vậy thì đừng trách tôi không khách khí… Á…”
Hắn còn chưa nói xong thì đã có âm thanh xé gió lao đến trước mặt.
Cổ của hắn đang bị Kiều Khanh bóp chặt trong tay.
Kiều Khanh trước đó còn đứng cách hắn mấy bước chân vậy mà chỉ trong nháy mắt cô đã đứng trước mặt anh ta, hơn nữa còn đang nắm giữ tính mạng anh ta trong tay.
Thái độ của Bành Việt từ vốn dĩ khinh thường đã trở nên sợ hãi, không thể tin được.
Không ngờ một cô gái nhỏ bé như vậy lại còn biết cả cổ võ.
Kiều Khanh một tay bóp cổ Bành Việt, ánh mắt đảo qua, những người còn lại lập tức ỉu xìu.
Kiều Khanh lạnh lùng thu hồi ánh mắt, lời nói có chút sâu xa, giọng nói xen lẫn cảm xúc chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
“Đối mặt với kẻ thù còn nói nhiều như vậy, Phong Ngấn dạy dỗ các người như vậy hả?”
Nghe Kiều Khanh nói ra tên của Phong Ngấn, mấy người ở đây lại càng sợ hãi hơn.
“Đại ca, sao cô ta lại biết được tên thật của môn chủ vậy?” Một gã áo đen nhìn về phía Bành Việt hỏi.
Ánh mắt của Bành Việt đang đứng đối diện với Kiều Khanh đã chuyển từ vẻ sợ hãi sang kính nể và nghiêm túc.
Anh ta ôm quyền hỏi: “Xin hỏi cô và môn chủ có quan hệ gì vậy?”
“Anh còn chưa đủ tư cách hỏi đến chuyện này.”
Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toan-nang-cua-tong-tai-ba-dao/1201531/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.