BẠN GÁI QUÁI VẬT - CHƯƠNG 100
Tác giả: Hữu Tình Khách
Edit: Alex
_____________
Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt. Trịnh Phách Tường gần như là chẳng mảy may mâu thuẫn đã lựa chọn cải tà quy chính. Cô ta vịn tường, từ từ đứng lên, người còn cao hơn cả Tang Lộ. Chiều cao xấp xỉ một mét tám khiến cô ta trông đầy uy hiếp.
Trịnh Phách Tường vứt khẩu súng hết đạn xuống gần chỗ Hạ Vị Sương, đồng thời bình tĩnh, từ tốn mà bắt đầu cởi từng món quần áo trên người khi họng súng đen ngòm trong tay Hạ Vị Sương chỉa ngay mình. Cô ta cởi đến lớp quần áo ôm sát người giữ nhiệt thì cửa bật mở.
Bạch Thiến: “Tiểu Sương, sao chị nghe thấy tiếng súng? Đã xảy ra chuyện… Xin lỗi, làm phiền rồi.”
Hạ Vị Sương: “… Từ đã chị Thiến. Chuyện không phải như chị nghĩ!”
Trịnh Phách Tường tựa vào tường buồn cười. Cười hai tiếng, động đến vết thương, cô ta lại vội vã đưa tay ôm xương sườn: “Shh… Bạn của cô, rất thú vị.”
Bạch Thiến đứng ngay khe cửa, vẻ mặt phức tạp, nhất thời không biết nên tiến hay lùi: “Vị này là ai? Sao trông quen quen nhỉ?”
Hạ Vị Sương: “Hôm trước có gặp rồi. Giới thiệu một chút, cô ấy tên Trịnh Phách Tường.”
Trịnh Phách Tường đưa tay vẫy vẫy: “Chào chị, rất vui được gặp lại. Hy vọng chị có thể chấp nhận lời giải thích của tôi. Tôi cải tà quy chính rồi.”
Hành động cởi quần áo của Trịnh Phách Tường thực tế chính là gỡ hết vũ khí trên người, chứng minh cho Hạ Vị Sương thấy mình không có giấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-quai-vat/997257/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.