Trong khách sạn Chấn Hoa.
Mễ Nhạc Nhạc đang tựa vào bàn nhìn bé Xíu Xiu uống sữa. Trong tay em cũng có một ly sữa bột pha. Xíu Xiu uống một chút, em cũng uống một chút.
Bên kia cửa, Ngụy Vân Lang đang hỏi Hạ Vị Sương: “Sắp tới chị tính sao đây?”
Hạ Vị Sương nhìn thế giới tan hoang ngoài cửa sổ, nói: “Không biết. Nhưng bất luận thế nào thì hiện tại chị cũng không thể đi căn cứ.”
Tang Lộ tựa vào tường nhìn hai người, miệng cười nhạt, khiến người ta không tài nào đoán được tâm tư của cô, cũng không thể nhận ra cô đang vui hay đang giận.
Ngụy Vân Lang không nhịn được mà dịch sang bên cạnh một chút, nói: “Có đi căn cứ hay không cũng không quan trọng, nhưng em cảm thấy vẫn nên rời khỏi khách sạn thì hơn. Nếu ở lại đây thì có thể sẽ gặp nguy hiểm.”
Hạ Vị Sương vội hỏi: “Tác nhân gây ra nguy hiểm là cái gì?”
Ngụy Vân Lang ho khan một tiếng, nói: “Cái này em cũng không rõ lắm.”
Nghe thì giống như cậu ta đang ám chỉ người nào đó, nhưng trên thực tế thì Ngụy Vân Lang là thật sự không biết!
Một tác nhân nguy hiểm không rõ đang tồn tại gần đây… Hạ Vị Sương ngẫm nghĩ rồi nói: “Lại nói, em và Nhạc Nhạc trở lại thành phố A, chị rất cảm ơn. Nhưng hai đứa không giống chị, đi căn cứ đối với các em mà nói mới là an toàn hơn.”
Ngụy Vân Lang đáp: “Nói thì nói vậy nhưng mệnh em nhất định phải tiêu diệt tai tinh.”
Hạ Vị Sương nhìn Ngụy Vân Lang, nhất thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-quai-vat/997233/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.