Buổi sáng ấm áp dễ chịu, gió khẽ mơn man. Mễ Nhạc Nhạc dậy từ rất sớm, ôm một quyển sách và một ly nước mắt đi gõ cánh cửa thủng lỗ phòng đối diện. Hôm qua em thấy tâm trạng chị Sương Sương không được tốt, không quá tinh thần nên trước khi đi đã hẹn mai cùng nhau đọc sách. Hy vọng có mình bên cạnh thì chị sẽ có thể quên đi những chuyện không vui.
Chị Sương Sương không quá muốn em đến gần, nhưng Nhạc Nhạc rất kiên trì. Em nói em sẽ hỏi ý chị Tang Lộ. Hơn nữa, em đến để chữa thương cho chị, dù không tới thì chị Tang Lộ cũng sẽ bắt em tới.
Chị Sương Sương vẫn không quá đồng ý. Nhạc Nhạc biết, chị đó là sợ em bị đại ma vương làm hại.
Cơ mà…
Mễ Nhạc Nhạc lo lắng không thôi, cứ cảm thấy nếu mình không lảng vảng trước mặt chị Sương Sương nhiều một chút thì chị rất khó có thể vực dậy tinh thần. Thế là, em mạnh dạn dùng lí do nước mắt còn hữu dụng nên đại ma vương sẽ không tùy tiện giết em để thuyết phục Hạ Vị Sương, nói đến mức Hạ Vị Sương xoa đầu em, không kìm được tiếng cười mới chịu đồng ý.
Cửa vừa gõ đã bật mở. Mễ Nhạc Nhạc nghĩ chị Sương Sương cũng đã dậy từ sớm đợi em đến chơi, nên là hết sức vui vẻ. Trước giờ em vẫn luôn là người được bảo vệ, cho dù có dị năng chữa lành thì những người lớn (ngoại trừ Tang Lộ) cũng không nỡ để em sử dụng thường xuyên. Giờ đây, em cũng có thể làm gì đó cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-quai-vat/997232/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.