Khả Nhu vẫn đang hướng dẫn cho Từ Lệ tập hát.
"Vậy thì bây giờ chúng ta sẽ luyện thanh nhạc nha bác."
Từ Lệ: "Ừm!"
Trình Khả Nhu cầm 1 nhành cây giơ lên nói: "Nếu như bác thấy con giơ tay cao lên thì bác phải hát giọng cao, còn nếu thấy con hạ thấp xuống thì bác phải hát giọng thấp xuống nha. Vậy bây giờ bắt đầu nha.
Từ Lệ nhìn theo động tác tay của Trình Khả Nhu mà bắt đầu hát.
"Tiếng chuông~~ chùa~ vang vọng xa xa...."
Trình Khả Nhu: "Bác làm đúng rồi đó, điều này sẽ giúp bác mở rộng quảng giọng. Chúng ta làm thêm một lần nữa nha bác, đảm bảo sẽ không ai qua được bác hết."
Nghe vậy Từ Lệ càng thấy phấn chấn hơn, tiếp tục tập hát theo hướng dẫn của Trình Khả Nhu.
"Tiếng chuông chùa ~ vang vọng xa xa...."
Tống Thiên Hàn cũng vừa về nhà đã thấy họ ở phòng khách tập hát nhộn nhịp mà tựa vào cửa hỏi:
"Mọi người đang làm gì đó?"
Từ Lệ nhìn về phía cửa vui vẻ đáp: "Mẹ đang tập hát đó Thiên Hàn."
Trình Khả Nhu nhìn thấy anh về vẻ mặt vô cùng háo hức muốn biết kết quả, liền kéo tay Từ Lệ nói:
"Bác ơi bác cứ tập theo con nói đi nha, lát nữa con sẽ quay lại. Hi hi."
Nói rồi cô hớn hở chạy tới chỗ của Tống Thiên Hàn hỏi thăm.
"Tình hình sao rồi?"
Tống Thiên Hàn hướng mắt về Từ Lệ một cái rồi hỏi cô: "Em định làm gì mẹ của anh vậy?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-nha-que/3721822/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.