Thiên Nam trầm ngâm rít một hơi thuốc dài. Khói trắng lẫn vào khoảng không mở ảo tạo nên vẻ đê mê mị hoặc. Chắc tâm trạng phải nặng lề lắm anh mới hút thuốc để bình ổn lại tâm trạng
-Anh có thể ngừng hút được không. Mùi thuốc lá làm tôi khó chịu
Cô gái cau có. Mặc kệ! Anh không quan tâm. Anh đang lo cho nó- đứa em gái bé bỏng, người thân duy nhất còn lại của anh...
Khi nhận được tin nó bị bắn, tim anh thót nên mộ cách hoảng loạn.
MiGy nhíu mày nhìn biểu hiện bất cần đời của Thiên Nam, tên đực rựa này dám xem cô như không khí ư
Reng reng....
Tiếng chuông điện thoại vang lên
Thiên Nam vội vã bắt máy.
“ cô ấy tỉnh rồi không cần lo “
-Vậy tôi an tâm rồi
“ nói chuyện sau”
-Ừ
Thiên nam cúp máy thở dài. Chưa bao giờ anh muốn ở cạnh con bé như bây giờ
Đứa trẻ này.... thật làm anh lo lắng quá
-MiGy đi thôi
-Hả? Tại sao? Anh khùng à? Biết bây giờ là mấy giờ không?
MiGi gắt. Cô rất là mệt tên biến thái này chính hắn đảo lộn cuộc sống của cô...
Gì mà cha đẻ? Gì mà con nuôi... không phải đống tài sản kếch xù mà hắn nói đến cô chả thiết
Cái cuộc sống này chính là vậy... tất cả chỉ vì tiền...
-Em gái tôi đang bị thương, chúng ta phải khởi hành nhanh hơn... thời gian không còn nhiều nữa
-Em gái anh sắp chết à?
-CÔ IM MIỆNG.... đừng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-nguoi-thua-phan-1/1895878/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.