Nó nhìn Triệu Minh mỉm cười xinh đẹp, bước từng bước về phía hắn giọng nói mê hoặc vang lên
-Làm phiền anh, tôi ra xe chờ
Triệu Minh không đáp búng tay một cái rất nhiều người mặc đồ đen chạy vào
-Giải quyết sạch sẽ! Hắn nhàn nhạt ra lệnh rồi lạnh lùng bước ra ngoài
-Vâng thưa chủ nhân!
Ngay lập tức Triệu đại ma đầu quay lưng ôm lấy eo nó mang ra ngoài, bên trong triển lãm vang lên những tiếng hét kinh hoàng
Chiếc siêu xe xé toạc không gian lao đi vun vút trong màn đêm
Tiếng gió gào thét bên tai làm cho người trong xe lạnh người
Kitttttttttt....
Chiếc xe đột ngột phanh lại khiến cả người nó theo quán tính lao về phía trước may có dây an toàn kéo lại không chỉ có nước u đầu
-Anh điên à? Nó bực mình quát
-Em qua lại với hắn? Muốn đi theo hắn sao? Triệu đại siết chặt 2 tay vào vô lăng con ngươi sâu hun hút nhin nó
Ân Thiên Lâm thở dài lười biếng không thèm nhìn hắn, giọng nhàn nhạt đáp lại
-Anh tức giận cái gì? Nếu muốn đi theo hắn tôi còn bảo anh xử hắn sao? Mà nếu tôi muốn theo, anh cũng chẳng cản được
-Em dám? Em quen một người tôi giết một người. Nên nhớ em là của tôi, tôi không thích em tiếp xúc thân mật với bất kỳ ai, tốt nhất em nên làm theo nếu không tự gánh hậu quả
-Anh có quyền gì mà quản tôi?
Nó bực bội, hắn con người này ngang ngược quá đà thật đáng ghét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-nguoi-thua-phan-1/1895877/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.