- Tôi có thể vì anh ấy mà giết người khác, cũng có thể vì anh ấy, mà giết cô. - 
Trong một quán cà phê nhỏ bên cạnh siêu thị, Phùng Sở Sở và Tôn Chanh, mặt đối mặt. Đồ uống để trước mặt chẳng ai động vào, bọn họ đến đây là để nói chuyện, nội dung nói chuyện, là xoay quanh một người đàn ông tên Tô Thiên Thanh. 
Phùng Sở Sở nhìn Tôn Chanh, không biết nên nói gì. Trên thực tế, tại sao cô lại đi cùng cô ta đến tận đây, cô cũng cảm thấy kỳ quái. Nhưng khi cô ta nói muốn hàn huyên với cô đôi chút về Tô Thiên Thanh, Phùng Sở Sở cứ hâm hâm dở dở như vậy mà nghe theo cô ta. 
Tôn Chanh vừa quấy cà phê trong tay, vừa nói: "Phùng tiểu thư, tôi hy vọng, cô có thể trả Tô Thiên Thanh lại cho tôi." 
"Cái gì?" Phùng Sở Sở nhất thời không phản ứng kịp, "Tôn tiểu thư, cô nói vậy là có ý gì?" 
"Thực ra, tôi là bạn gái của Tô Thiên Thanh." Những gì Tôn Chanh nói, kết hợp với trang phục kỳ quái của cô ta, có vẻ rất không có sức thuyết phục. Phùng Sở Sở đơn giản cảm thấy mình giống như đang nói chuyện với một kẻ điên. 
"Tô tiên sinh chưa từng nói rằng anh ta có bạn gái. Nếu như anh ta không phải đang độc thân, chúng tôi cũng không có khả năng hợp tác với anh ta mà tiến hành cuộc thi này." 
"Ý của tôi không phải như vậy." Tôn Chanh không đợi Phùng Sở Sở nói hết, liền mở miệng ngắt lời cô. "Tôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-cuoi-cung-cua-trieu-phu/3159045/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.