*** Tôi uể oải ngáp dài một hơi.
Tối qua là một đêm mất ngủ, cuộc gọi lúc nửa đêm hôm qua khiến tôi phải suy nghĩ rất nhiều.
Bắt đầu một ngày mới không hẳn đã là tốt đẹp.
Hôm nay, tôi sẽ phải dậy sớm hơn mọi ngày, chuẩn bị bữa sáng để hối lộ cậu em trai.
...
- Tú Anh, đi thôi.
Khoác chiếc balô lên vai, tiện thể kêu luôn thằng em một tiếng.
- Bà Chị làm cơm cũng được phết chứ nhể? Nó lại tranh thủ xỏ tôi đây mà.
Trong nhà ai mà không biết tôi nấu cơm là dở nhất ( miệng thằng em nói vậy).
Tôi thì thấy mấy món mình làm khá ổn, gia vị vừa vặn, lửa cũng khá hợp lí.
Vậy mà khi vào miệng thằng em tôi lập tức trở thành cái này mặn, cái kia nhạt, cái kia xào chưa đủ lửa, cái này đun quá nhừ,...
Rồi còn bắt bẻ cả việc xếp thức ăn không khoa học đồ dầu mỡ phải cho phía dưới để tránh ngấy, rau xanh hạn chế xếp nhiều tránh gây chán...
- Không cần khen.
Chị tự biết tay nghề mình.
Tôi lườm nguýt nó một cái, tranh thủ vớ lấy chìa khóa xe từ tay nó.
- Thật ra thì trứng chị cho hơi bị...
- Chị biết đồ mình làm mà.
Tôi không cần nghe hết cũng biết vế sau là một câu xỏ xiên hoặc cái bĩu môi, chê bai.
Tốt nhất vẫn là nên ngăn trặn trước.
Tôi trực tiếp tra khóa vào ổ, cài nốt chiếc nón bảo hiểm.
Đánh mắt về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-cua-iceboy/2572632/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.