Bàn chân chợt khựng lại...
Một cánh tay vòng vào tay cậuấy, hai người vui vẻ bước đi trong ánh chiều tà. Cánh tay giơlên chưa kịp vẫy gọi thì đành để nó trơ trọi trong không trung.
Hụt hẫng!
Hai người họ quả thật đẹp đôi!
----
Không phải cậu nói rằng có việc bận sao?
Vậy cậu ở đây làm gì kia chứ?
Hẹn hò?
Với người con gái mà cậu yêu?
Sao không trực tiếp nói với mình rằng cậu đã có bạn gái để mình thôi không hi vọng?
Sao cứ cho mình miềm tin như vậy?
---
Tôi chính thức tránh mặt Quốc Thiên. Vì tôi yếu đuối, không dám đối diện với cậu?
Không phải.
Vì tôi thấy có lỗi với cậu ấy.
Tôi đã coi Quốc Thiên như một vật thế thân cho người đó.
Tôi quá ích kỉ phải không?
Giờ tôi sẽ không vậy nữa.
Dù sao cả hai chưa nảy sinh tình cảm quá sâu nặng và... Chẳng ai tổn thương.
------
Khải Phong sải từng bước dài trên nền cát. Hai hôm nay cậu nghỉ học.
Tối hai hôm trước, cậu bất ngờ nhận được điện thoại của ba cậu -ông Khải Khiêm. Ông rất yêu thương cậu, cậu biết chứ. Ông âm thầm cho người theo dõi bảo vệ cậu dù chẳng khi nào gọi điện hỏicậu sống ra sao mà chỉ toàn nhắn tin qua máy tính. Vì đơn giản ông không có số điện thoại của cậu. Còn giờ?
- Con trai ta vẫn khỏe chứ?
Ông Khải Khiêm lập tức hỏi khi có tín hiệu bắt máy.
- Con khỏe. Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-cua-iceboy/2572630/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.