Lý Trạch Lâm dỗ dành một hồi, cuối cùng Yên Vân Hạ cũng nín khóc. Trong lòng Lý Trạch Lâm giống như trút bỏ được cả đống gánh nặng vậy. Cậu nhanh chóng đỡ cô ngồi xuống ghế sô pha, sau đó lại lật đật chạy đi lấy nước cho Yên Vân Hạ, thoạt nhìn giống như đứa trẻ làm sai nên bây giờ phải làm việc tốt để chuộc lỗi.
Yên Vân Hạ nhìn cậu thấp thỏm, trong lòng không hiểu sao lại cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Cô chăm chú theo dõi Lý Trạch Lâm một hồi, sau đó bỗng nhiên lên tiếng phá tan không khí trầm lặng giữa hai người lúc này:
- Cậu cũng ngồi xuống đi, chúng ta nói chuyện một chút.
Lý Trạch Lâm thấy Yên Vân Hạ lên tiếng thì thở phào nhẹ nhõm một cái. Nãy giờ cậu còn đang lo lắng không biết phải bắt chuyện với cô như thế nào đây. Yên Vân Hạ nhích người sang một bên, chờ Lý Trạch Lâm ngồi xuống rồi bắt đầu nói. Ban nãy vì khóc nhiều nên hiện tại giọng Yên Vân Hạ có chút khàn, tuy nhiên âm thanh lọt vào tai Lý Trạch Lâm vẫn vô cùng mềm mại:
- Cậu biết Trịnh Hi Dao chứ? Chắc là cậu sẽ biết thôi, cô ấy vốn là một người bạn vô cùng thân thiết của tôi. Chúng tôi đều cùng nhau tốt nghiệp khóa diễn xuất của giảng viên Triệu… Có điều so với Hi Dao thì tôi may mắn hơn nhiều.
Yên Vân Hạ chậm rãi cất lời, thi thoảng ánh mắt lại liếc sang nhìn Lý Trạch Lâm một chút. Lý Trạch Lâm đương nhiên là biết Trịnh Hi Dao. Ngày đó Yên Vân Hạ và Trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-cua-anh-de-la-phu-ba-dai-nhan/1299590/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.