Edit: Hoa Tuyết Beta: Ajinomoto
Đông đi xuân tới, vạn vật sinh sôi, cục cưng Từ Nhất tròn một tuổi Ngoài sân cỏ mềm mại, Từ Vọng
ngồi một bên, mỉm cười vẫy tay với Từ Nhất: “Nhất Nhất, mau đến chỗ mẹ đi.”
Từ Nhất nhìn mẹ ngồi phía xa xa, vùng khỏi tay dì giúp việc, lắc cơ thể mũm mĩm, nâng đôi chân ngắn
lẫm chẫm đi về phía mẹ. Từ Vọng giang hai tay, nhanh chóng tiếp được con trai, rồi hôn điên cuồng
lên mặt bé: “Cục cưng giỏi quá!”
Đây là một khoảnh khắc đáng nhớ, cục cưng Từ Nhất thông minh lại đi nhiều hơn hôm qua hai bước. Hai
bước này không hề dễ dàng, với bé mà
nói đứng vững để đi nhiều hơn hai bước là đã mở ra một thời đại mới.
Trong sân vang vọng tiếng cười vui vẻ của hai mẹ con, chỉ đáng thương Vượng Vượng bị nhốt, đang nằm
sấp trong chuồng chó, vô cùng muốn tham gia vào bầu không khí hài hòa đó và chúc mừng người bạn nhỏ
Từ Nhất của mình. Có điều nó mới sủa hai tiếng, thì Từ Vọng đang bế Từ Nhất đã bị giật mình, đặt
mông ngồi phịch xuống đất, suýt chút nữa là hồn phi phách tán.
Cô ôm chặt con trai mình, cảm thấy nơi này không thích hợp để ở lâu, bèn trở vào nhà.
Đã được một thời gian, nhưng bệnh sợ chó của cô vẫn không cải thiện được tí nào.
Giống như cô và Lục Bá An, cứ tưởng sau khi hiểu lầm đã được hoá giải thì họ sẽ có thể sống một
cuộc sống ngọt ngọt ngào ngào, vui vẻ hạnh phúc, kết quả cô vẫn bị anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-cu-mat-tri-nho/1717441/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.