Chương trước
Chương sau
"Còn giả nai được nữa hả? Cô biết anh Khang chứ? Anh ấy làm quản lý ở chi nhánh cửa hàng của công ty cô, cô thân làm sếp mà lại đi ve vãn cấp dưới không biết nhục hả?" Cô gái đó hét thẳng vào mặt của sếp Phương.

Đúng là sếp Phương có biết quản lý Khang nhưng chuyện anh ấy là chồng của cô, sếp Phương đâu có quan tâm, chuyện sếp Phương quan tâm nhất lúc này là cô đang xúc phạm sếp Phương.

"Tôi nói vậy là còn nhẹ, cô thừa biết anh ấy có vợ rồi sao còn làm bạn gái của anh ấy hả?" Cô gái đó không kiềm chế được cơn giận mà lao vào nắm cổ áo của Phương, cùng lúc đó sếp Vinh đã có mặt giải vây và hất tay của cô ta ra: "Xin cô tự trọng cho, cô đang đụng vào người phụ nữ của tôi đó."

Cô ta cười khểnh: "Thân không biết giữ người phụ nữ của mình mà để cô ta đi la liếm chồng người khác bộ anh cảm thấy tự hào lắm hả?"

Sếp Vinh nhìn sếp Phương, sau đó cô lắc đầu nhăn mặt, thật sự cô không biết chuyện gì hết. Sếp Vinh lớn tiếng thể hiện sự phẫn nộ, vẻ mặt vô cùng dữ dằn. Cô nên suy nghĩ lại, dù gì cả hai người bọn họ cũng là sếp của quản lý Khang, chắc cô cũng biết đây chính là công việc nuôi sống cả nhà của anh ấy, nếu cô còn không biết thân biết phận, ở đây lăng mạ thì sếp Vinh sẽ lập tức đuổi việc anh ta ngay. Nặng hơn nữa sếp Vinh sẽ mời cô lên đồn công an ngồi luôn.

Sếp Phương nhỏ nhẹ nói chuyện với cô gái, cả hai đều cùng là phụ nữ với nhau, nếu cô muốn nói chuyện với sếp Phương cho thật rõ ràng, cô ấy rất hoan nghênh cô đến King Thượng Uỷ gặp trực tiếp cô ấy tại văn phòng, cô làm như vậy chỉ thêm mất mặt mà thôi. Ở đây mọi người không biết cả hai nhưng nếu chuyện này mà lan truyền trong công ty thì cô nghĩ quản lý Khang sẽ như thế nào?

Bỗng nhiên một chiếc xe hơi thuộc dạng đắt đỏ chạy tới, bước xuống xe là một anh chàng cao to, điển trai, mặc vest, đeo kính đen chạy lại bên cạnh đỡ cô gái ấy: "Sao em lại ở đây vậy Thi?"

"Anh Tín à, em tìm được cô ta rồi, cô ta quyến rũ anh Khang đó." Cô gái như tìm được đồng minh.

Anh chàng đó khuyên cô gái nên bình tĩnh lại, bởi vì hai người đã ly hôn rồi mà, cô có muốn níu kéo anh ấy cũng đâu có được, cô xem bây giờ anh ấy đang cần công việc mà cô lại đi gây sự với sếp của anh ấy thì không được hay cho lắm. Sau đó sếp Vinh ra mặt lên tiếng: "Tôi không cần biết giữa mấy người xảy ra chuyện gì nhưng tôi không cho phép bất kỳ ai vô căn cứ sỉ nhục đến danh dự của sếp Phương." Sếp Vinh cho rằng người đàn ông này là một con người biết suy nghĩ đúng là quản lý Khang đang cần công việc này cho nên phiền anh về nói cho cô ấy hiểu, nếu cần gì có thể đến King Thượng Uỷ tìm sếp Vinh. Sau đó anh quay sang kéo tay sếp Phương đi lại mở cửa xe cho cô vô ngồi.

Có thể thấy hiện giờ sếp Vinh vô cùng tức giận còn sếp Phương thì vẫn đang trong một mớ hỗn độn không biết chuyện gì đang xảy ra với mình. Vừa về đến công ty, sếp Vinh đã lao thẳng đến ngay phòng họp, sếp Phương thấy tình hình không được ổn cho nên đã chạy theo sau.

"Quản lý Khang, cậu ra đây nói chuyện với tôi một lát." Sếp Vinh hầm hỗ.

"Sếp Vinh, đừng làm lớn chuyện như vậy, em biết câu chuyện của họ cho nên trước khi làm rõ mọi vấn đề em muốn tìm hiểu trước xem rốt cuộc có chuyện hiểu lầm gì." Anh biết không, trong đàm phán bí quyết để dành được thế thượng phong là mình phải biết người biết ta, mình phải đi trước họ một bước, nắm chắc thông tin trong tay để biết đường lường trước hoặc tấn công khiến họ trở tay không kịp. Sếp Phương biết mình cần phải làm những gì, nếu bây giờ anh mà trách anh ấy chẳng khác nào để mọi người trong công ty biết rồi làm xấu đi hình ảnh của công ty, anh bình tĩnh lại trước đã, chuyện gì cũng có cách giải quyết của nó mà. Phương cố gắng trấn an sếp Vinh.

Sếp Vinh biết chứ không phải không nhưng anh không nhịn được, nhìn cô bị chửi oan như vậy hỏi sao anh không tức chứ. Sếp Phương nắm lấy tay của sếp Vinh lay nhẹ cùng với vẻ mặt tỏ vẻ đáng thương. Nhìn cô cứ như đang nhõng nhẽo đòi sếp Vinh mua cho thứ gì vậy.



"Em vẫn muốn tiếp tục vào trong họp cùng với anh hay muốn về nhà nghỉ ngơi trước?" Sếp Vinh hỏi ý kiến cô.

"Chắc em sẽ về nhà trước quá, hôm nay em hơi mệt có gì em sẽ liên lạc với anh sau." Sếp Phương lựa chọn trở về nhà để bình tâm lại mọi chuyện, tự nhiên bị chửi một trận như vậy không muốn suy nghĩ tới cũng phải suy nghĩ tới. Tâm trạng tồi tệ khiến Phương hơi mệt.

Sếp Vinh sẽ kêu trợ lý Hùng gửi bản nghiên cứu và id phần mềm qua cho sếp Phương, anh định đặt xe cho cô về nhưng cô từ chối bởi vì cô có xe mà. Đúng lúc này quản lý Khang chạy ra: "Lúc nảy sếp Vinh gọi em hả?"

Mọi chuyện cũng đã qua rồi, chẳng qua là sếp Phương muốn về nhà cho nên xin sếp Vinh cho anh vắng mặt trong cuộc họp tầm nửa tiếng: "Anh xuống lấy xe trước đi rồi tôi sẽ xuống theo." Phương mở lời.

"Cậu chở sếp Phương về cẩn thận đó." Sếp Vinh căn dặn. Sau khi quản lý Khang đi, sếp Phương cũng chào tạm biệt đàn anh rồi rời khỏi đó.

"Em đi ăn trưa với sếp Vinh tới giờ mới về công ty luôn đó hả? Sao không kêu anh ta chở về nhà luôn mà đến công ty kêu anh chở về làm gì cho mắc công vậy?" Quản lý Khang vừa lái xe vừa nói chuyện.

Anh biết lúc về sếp Phương đã gặp ai không? Chính là vợ của anh. Quản lý Khang cũng khá bất ngờ: "Em thật biết đùa, anh đã nói anh ly hôn vợ lâu rồi mà." Nhưng mà cô ấy đã tìm tới sếp Phương, nói cô là quyến rũ anh, giật chồng người khác, không biết xấu hổ. Vừa kể Phương vừa hít một hơi thật sâu rồi thở ra. Quản lý Khang không biết chuyện này, đương nhiên anh không biết rồi bởi vì anh đâu có mặt ở đó chứng kiến vợ cũ của anh sỉ nhục cô như thế nào đâu.

"Sao cô ấy biết em mà tìm em?" Quản lý Khang thắc mắc.

Sếp Phương và quản lý Khang quen nhau chỉ có vài tháng, đúng là bạn bè của cô đều biết anh còn chuyện anh giấu cô với bạn bè của anh cô cũng hiểu, có điều tại sao cô ấy biết sếp Phương mà tìm cô, cô nghĩ anh trực tiếp hỏi cô ấy thì sẽ nhận được câu trả lời nhanh hơn.

Phương tiếp lời nếu anh không tin những gì cô nói, có thể hỏi người đàn ông tên Tín, anh ấy đã tới giải vây cho cả cô và cô ấy, nghe cách anh ấy nói thì cũng có thể đoán được anh ấy là một người hiểu chuyện. Sếp Phương sẽ làm cho ra lẽ chuyện này, cô sẽ tìm gặp cái người tên Tín đó để nói chuyện, ngay cả sếp Vinh khi đi chung với cô mà còn cảm thấy tức dùm cô nữa thì anh nghĩ chuyện nó không hề nhỏ một chút nào, vợ cũ của anh tình cảm sâu đậm thật đó. Nếu cô ta còn tiếp tục đến làm phiền sếp Phương nữa, cô không chắc giữ anh lại làm việc ở đây được nữa đâu quản lý Khang à.

Nói chuyện một hồi cuối cùng cũng đến nhà của sếp Phương rồi, cô tự mở cửa xe bước xuống: "Anh mau quay về công ty họp đi."

"Anh thay mặt cô ấy xin lỗi em." Quản lý Khang cúi đầu.

"Không cần đâu." Phương vừa nói vừa quay lưng đi vào trong, cú quay lưng bỏ đi thật lạnh lùng. Với một người nhạy cảm, Khang đang sợ rằng sếp Phương vì vậy mà giận anh, hận anh, ghét anh và không muốn nói chuyện với anh nữa, thậm chí là tức giận đến nỗi đuổi việc anh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.