Đổng Tiểu Đao sững sờ nhớ tới cảnh tượng, lúc ấy lão lưu manh chưa nhận nuôi cậu, cậu vẫn là cô nhi không chốn nương thân, mỗi ngày lắc lư ở đầu đường cuối ngõ tìm kiếm những thứ có thể lấp đầy bụng. Cái ngày đó, cậu nhớ rất rõ, bởi vì bản thân chưa từng 'anh dũng' như thế, giật được nửa cái bánh bao từ trong miệng của một con chó lớn hung dữ.
Cậu không màng cánh tay đang đổ máu, mỹ mãn cất vào trong lòng, như thường ngày chạy ngang qua quán nhỏ bán đồ chơi bằng đường kia, nơi đó luôn có một đám nhỏ vây quanh ríu rít, còn có cha mẹ của chúng.
"Cha, con muốn cái đó!"
"Ngoan, răng con đau còn chưa khoẻ hẳn, sau này lại ăn có được không?"
"Không chịu không chịu, cha, con muốn ăn bây giờ!"
Một tiểu nam hài mặc xiêm y màu đỏ nhạt dậm chân làm nũng với phụ thân mình. Nam nhân kia có chút khó xử, mày đẹp khẽ nhăn, không biết nên xử lí ra sao, cuổi cùng vẫn không lay chuyển được tiểu nhi tử, để sư phụ già nặn hình một đứa bé béo tròn áo trắng.
Tiểu nam hài cầm lấy cây gỗ, hưng phấn cười nhe răng.
Nam nhân thở dài, nói với nữ nhân nhà mình, "Lát nữa răng nó lại đau cho xem."
Nữ nhân an ủi hắn đừng có lo, sau đó bế cục cưng bảo bối nhà mình lên, "Ăn ngon không?"
Nam hài dùng sức gật đầu.
"Nhưng cha con lớn như vậy vẫn chưa được ăn lần nào đâu, thật là đáng thương." Nữ nhân ra vẻ tiếc nuối thở dài một hơi. Tiểu nam hài do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-cu-hac-hoa-hang-ngay/904191/chuong-116.html