Lâm Thức cảm thấy được Đình Nghi vẫn đang mò mẫn để cắt một cái hoa tuyết như mẫu, và vấn đề mò mãi vẫn chưa ra, liền dừng công việc của mình lại, quay sang Đình Nghi Tôi chỉ em!. Phản ứng đầu tiên của cô gái kia là ngạc nhiên rồi chuyển dần sang ngại ngùng. Bản thân là con gái lại chẳng khéo như một người con trai. Lâm Thức giật lấy mẫu giấy trên tay Đình Nghi vừa gấp lại vừa nói Em phải gấp thế này, này....
Đình Nghi chăm chú nhìn những ngón tay ấy gấp mẫu giấy hình vuông kia thành một hình tam giác, một hình tam giác nhỏ hơn, một hình tam giác nhỏ hơn nữa. Sau đó, bàn tay phải cầm kéo lên, cắt thật điêu luyện. Hắn cứ cắt, lại cắt, lại cắt nữa, dừng lại. Lâm Thức nhìn Đình Nghi mắt mở to chú ý từng cử chỉ của tay mình, không dám chớp mắt, cười khẽ. Cắt xong, hắn mở thành quả của mình ra. Đình Nghi trố mắt. Cắt xong rồi kìa, y như cái mẫu. Tài thật! Đình Nghi liếc mắt lên nhìn gương mặt đang cười tươi kia, chớp chớp mắt. Lâm Thức nhìn cô, cũng chớp chớp mắt, lại với một mẫu giấy nguyên vẹn, đưa cho Đình Nghi. Sao? Học được rồi chứ? Lại mỉm cười. Đình Nghi chợt tỉnh mộng, gật đầu khẽ, cầm lấy mẫu giấy. Mặc dù không khéo tay lắm nhưng ghi nhớ cách làm cũng cho là nhanh. Đình Nghi từ từ làm lại từng bước.
Vừa hoàn thành phần gấp lại, Đình Nghi hí hửng giơ lên trước mắt Lâm Thức. Lâm Thức nhìn, khẽ cười gật đầu. Đình Nghi vô cùng mãn nguyện, cười tít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-100-ngay/842561/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.