- Không độc hại, không chất bảo quản, tốt cho sức khoẻ của trẻ em và trẻ sơ sinh.
Đình Nghi nhìn Lâm Thức bằng nửa con mắt.
- Anh đang quảng cáo nước giải khát “sữa mẹ”?
Lâm Thức bật cười.
- Nước giải khát “sữa Thức” cơ!
- Chắc anh có sữa!
- Thôi em ăn đi.
Đình Nghi bật cười khẽ rồi bỏ miếng thịt vào miệng. Không tệ! Cũng ngon. Đình Nghi chính thức vui vẻ động đũa chén bửa trưa ngon miệng này. Lâm Thức cũng ăn. Không khí trong khi ăn yên tĩnh, nhẹ nhàng. Cứ như vậy cũng nhàm chán, Lâm Thức cố bắt chuyện.
- Những món này là những món anh thích ăn nhất đó. Em lo mà nhớ đi.
Đình Nghi vẫn cặm cụi ăn.
- Mắc gì tôi phải nhớ?
- Thì sau này nấu cho anh ăn.
Đình Nghi vẫn cứ chăm chú ăn, không nhìn đến biểu hiện của Lâm Thức.
- Anh nấu tốt như vậy thì sau này tự mà nấu. Mắc gì tôi? Vả lại tôi đâu nói sẽ là vợ anh?
Lâm Thức dừng ăn, đặt chén cơm xuống bàn, nhìn Đình Nghi.
- Anh không nghĩ em sẽ không thành vợ anh đâu! Em đã ăn bửa cơm mua chuộc của anh rồi.
Đình Nghi vẫn thản nhiên ăn.
- Mua chuộc gì bằng thức ăn chứ? Thức ăn vào miệng, xuống dạ dày qua các đường ruột rồi cũng bị đào thải ra ngoài. Thế nên anh đừng nói nhảm nữa.
Lâm Thức không nói gì nữa. Hai người tiếp tục ăn. Ăn xong Đình Nghi phủi mông bỏ đi. Anh ta muốn ở đây thì ráng mà làm ôsin cho tốt! Đình Nghi sang mở tủ lạnh lấy chút trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-100-ngay/842554/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.