Đình Nghi vội vàng chạy về thì thấy Lâm Thức đang ngồi nói chuyện rất nghiêm túc với Linh Y. Nói thật thì chưa bao giờ thấy Lâm Thức nghiêm chỉnh như vậy.
Đình Nghi trầm ngâm một chút.
Anh ta cũng có chuyện để nghiêm túc vậy sao?
Không phải khen nhưng cũng công nhận Lâm Thức thế này lại lôi cuốn hơn cả.
Đình Nghi trộm nhìn khá lâu.
- Aiyaa~~ không phải yêu quá nên không muốn rời mắt không?
Đình Nghi giật mình trước câu nói của
Tư Viên, quay sang nhìn, bất giác rợn người, tránh ra một chút.
- Chị lại lên cơn nói sản hử? Có cần em đi lấy thuốc cho không?
Tư Viên cười gian.
- Ấy ấy. Trúng tim đen còn chối.
Đình Nghi phủi tay bước đi.
- Chị toàn nói linh tinh. Em đi làm việc.
Đình Nghi chạy vội vào khu vệ sinh. Cảm thấy mặt lại cứ nóng nóng, hình ảnh Lâm Thức lại hiện lên trong đầu Đình Nghi.
Đình Nghi lại trầm ngâm một chút, bật cười khẽ.
3 giây sau...
- Gì chứ? Mình đang bị gì vậy? Tự nhiên lại như thế. - Đình Nghi vỗ vỗ mặt - Điên mất thôi! Điên mất thôi!
- Điên là làm sao?
Lâm Thức bất chợt cất tiếng khiến Đình Nghi giật mình quay lại. Thân thể Lâm Thức lại đóng băng trước mặt, Đình Nghi lại giật mình lần hai đứng sát vào tường.
Lâm Thức nở một nụ cười tươi nhìn vẻ mặt xấu hổ, đỏ ửng lên của Đình Nghi. Lâm Thức tiến sát lại hơn dồn Đình Nghi vào đường cùng không lỗ thoát thân.
Không phải anh ta định......giống trong phim hay truyện ngôn đó chứ? Không nha, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-100-ngay/842536/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.