Có người khác...
Hai bà mẹ nhìn nhau rồi bà Lâm cười nói.
- Cháu Nhã ạ. Cháu đừng buồn. Về Lâm Thức thì vì quan hệ gắn bó hai bên và may mắn cũng từng có tình cảm với cháu, cô sẽ khuyên nó. Cháu an tâm đi nha!
An Nhã đưa ánh mắt hé một tia vui mừng nhìn bà Lâm, môi mỉm cười khẽ gật đầu.
Lâm Thức mặt lạnh đi đến nhà Đình Nghi. Dì Du ra mở cửa, thấy Lâm Thức liền nói.
- Tìm Đình Nghi phải không? Con bé đi làm thêm rồi.
Lâm Thức sắc mặt thay đổi, ngạc nhiên một chút.
- Làm thêm ạ? Ở đâu vậy?
Dì Du cười.
- Cái đó ta cũng không rõ. Con bé chỉ bảo đi làm thêm thôi.
- Dì có số của Đình Nghi không ạ?
- 138..............
- Cảm ơn ạ.
Lâm Thức cúi đầu rồi bỏ đi. Dì Du cũng khẽ cúi chào. Sau đó Lâm Thức gọi số dì Du cho.
Tiếng chuông điện thoại reo lên. Đình Nghi đang rửa ly thì nghỉ tay một chút.
Số lạ...
Chỉnh giọng một chút Đình Nghi nhấn nghe.
- Alo. Cho hỏi.....
- Là tôi.
Lâm Thức? Sao anh ta có số mình?
Đình Nghi vô cùng ngạc nhiên nhìn vào màn hình điện thoại rồi lại đặt lên tai nói.
- Sao anh biết số tôi?
- Tôi có miệng mà. Em đang ở đâu? Tôi muốn gặp em.
- Gặp làm gì? Tôi mắc làm việc. Không rảnh!
- Một tháng qua em không nhớ tôi sao?
Đình Nghi bậc cười.
- Ngưng tự luyến chút đi. Tôi mà nhớ anh á? Mơ giữa ban ngày. Tôi bận làm việc, cúp máy đây.
- Nghi...
Chưa kịp nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-100-ngay/842529/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.