Vẫn không sao, chưa hẳn là quá trễ!
Đình Nghi đứng trước cổng trường rồi thở, sau đó mới từ tốn đi vào sân.
Sân trường thì lúc nào cũng nhộn nhịp. Đi lên hành lang đầu tiên, Đình Nghi vừa đi vừa nhìn xung quanh, hầu như không có gì xãy ra. Hành lang tiếp theo, vẫn bình thường. Hành lang cuối cùng là gần đến lớp của cô.
Vừa bước hết bậc cầu thang, bước hai bước, xoay người về bên trái hướng về lớp thì... Đình Nghi đứng sựng lại.
Lâm Thức và Triệu Minh đang đi về hướng cô, chắc có lẽ vừa ngang qua lớp cô làm gì đó, chứ Triệu Minh trước giờ ít xuất hiện ở hành lang dãy này. Còn hôm trước đi lướt ngang qua chắc chỉ là sơ xuất nhằm đường. ( người ta đi nhìn chị mà)
Có chút nhói lòng, có chút bối rối (chạm môi chị rồi),Đình Nghi liền lấy lại tinh thần, hít một hơi thật sâu, tỏ ra thật lạnh mới đạp gót đi tiếp.
Khoảng cách còn tầm 8m....
7m
6m
5m
4m
3m
2m
1m
- Hey! Nói chuyện với tôi một chút được không?
Lâm Thức chặn đường Đình Nghi, cất lời, miệng còn cong cong hé nụ cười, chắc không nghiêm túc gì cả.
Nghe gọi Đình Nghi dừng lại một chút, đầu vẫn không ngẩn lên nhìn, bước đến thêm một bước nhỏ, nói
- Tôi không có chuyện muốn nói với cậu. - Đồng thời định lách sang phải đi tiếp. Lại bị chặn đường.
Lâm Thức lách qua trái một chút, giơ tay lên định nắm hai vai Đình Nghi ngăn chặn nhưng lại đổi lại thành động tác như định giải bày gì đó. Lại nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-100-ngay/250317/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.