Tôi đặt điện thoại xuống, nhìn Tưởng Dao: “Anh ấy gọi bảo bối… là gọi cậu sao?”
Tưởng Dao ngượng ngùng cười với tôi: “Tôi quên mất chưa nói với cậu, tôi với anh Tiêu Nhuệ đang ở bên nhau”.
Dù đã có linh cảm từ trước nhưng khi nghe chính Tưởng Dao thừa nhận, người tôi không khỏi run lên. Dũng khí tôi tích lũy bấy lâu dần mất đi, tôi hỏi cô ấy với vẻ không tin nổi: “Chuyện xảy ra khi nào? Hai người từng quen nhau trước đây sao? Tại sao tôi chưa từng nghe cậu nói qua chuyện này?"
Mọi người trong ký túc xá ai cũng đều biết tôi thích Tiêu Nhuệ, trước đây chính Tưởng Dao cũng đã từng cổ vũ tôi hãy dũng cảm theo đuổi tình yêu. Cô ấy nói với tôi một cách rất chân thành và cũng không có vẻ gì là quan tâm đến Tiêu Nhuệ là mấy. Nếu như Tưởng Dao quen biết Tiêu Nhuệ từ trước, với tính cách thích khoe khoang của mình thì chắc chắn cô ấy đã khoe với tôi từ lâu.
Quả nhiên, Tưởng Dao hơi mất tự nhiên, chớp mắt liên tục khi nghe được câu hỏi của tôi. Cô ấy quay mặt đi, ho khan: “Chuyện chỉ mới đầu tuần trước thôi. Có nhớ hôm cậu rủ tôi chơi game chung không? Sau hôm ấy, tôi có kết bạn WeChat với Tiêu Nhuệ, còn cùng anh ấy chơi game vài lần. Tiêu Nhuệ là người chủ động thổ lộ trước…. Cách đây hai ngày tôi cũng mới nhận ra mình có tình cảm với anh ấy, cũng không tính giấu cậu đâu, chỉ là chưa có thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-tra-xanh/3652145/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.