Tưởng Dao liếc tôi một cái, cười giễu cợt: “Được thôi”.
Tôi không quá để ý vẻ mặt của cô ấy, lòng bàn tay ướt nhẹp, lo lắng nhìn chằm chằm vào màn hình trò chơi.
Tôi đã từng chơi vài trận với Tiêu Nhuệ trước đây, để phát huy tối đa khả năng chơi game của anh ấy, tôi luôn chơi Tây Thi* chuyên đi đường giữa để hỗ trợ.
*Tây Thi: tướng trong game Vương Giả Vinh Diệu
Mặc dù vậy Tiêu Nhuệ lại chơi xạ thủ rất giỏi, thế nên nhiều lần tôi muốn để anh đánh phụ trợ, nhưng rốt cuộc vẫn không dám nói.
Bạn bè tôi đều nói rằng tình yêu tôi dành cho Tiêu Nhuệ quá mức thận trọng vì dù cho tôi đã yêu thầm anh được một học kỳ nhưng cứ hễ gặp nhau ở ngoài đường, tôi lại tránh anh như tránh tà. Tôi lại nghĩ, chuyện tình cảm nên để từ từ mới tốt.
Thế nhưng hôm nay, khi nhìn thấy sự phối hợp giữa anh và Tưởng Dao, lòng tôi lại khó chịu vô cùng, đồng thời cũng nảy sinh suy nghĩ, chẳng lẽ Tiêu Nhuệ thích được đánh phụ trợ hơn?
Trò chơi bắt đầu, tôi dứt khoát chọn Yao ra trận, trong lòng không khỏi mong chờ được phối hợp cùng Tiêu Nhuệ.
Nhưng không ngờ sau khi tôi bấm OK, Tiêu Nhuệ lại gửi hẳn một dấu chấm hỏi lên màn hình chat chung.
Ngay sau đó, anh cũng không xài tướng Marco Polo ở trận trước nữa mà đổi sang tướng đi rừng Tôn Ngộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-tra-xanh/3652144/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.