Edit: Pa
Tuổi trẻ là phù du, thứ duy nhất tồn tại mãi mãi là...
Video đó.
Không biết Lục Thiên Húc tìm lại video đó bằng cách nào, chính vào lúc này, tại căn hộ của Lục Dữ Hồi, nó ngồi trên sofa mở video cho Văn Hoài xem.
Đang xem dở thì Lục Dữ Hồi vừa bước từ nhà tắm ra đã tới giật mất điện thoại, tay bấm xóa video, miệng cảnh cáo Lục Thiên Húc:
"Di động sẽ bị tịch thu. Nếu mày còn làm phiền anh thì biến về nhà đi. Nếu rảnh quá thì để anh nói mẹ mày đăng ký thêm mấy lớp luyện thi."
Nếu là trước đây, Lục Thiên Húc sẽ ôm chặt đùi anh trai để tự kiểm điểm. Nhưng bây giờ nó đã tìm ra giải pháp tốt hơn, Lục Thiên Húc ôm cánh tay Văn Hoài giả vờ đáng thương.
Mặc dù, đường nét của Lục Thiên Húc đã bắt đầu nảy nở thành thành một mỹ nam nhưng dáng vẻ vẫn còn mũm mĩm, thấy nó ôm cánh tay tỏ vẻ đáng thương nên Văn Hoài cũng mềm lòng. Ở nhà, cậu không thân với em trai mình nên từ khi gặp Lục Thiên Húc thì cậu mới được trải nghiệm cảm giác làm anh lần đầu tiên trong đời. Lục Thiên Húc vui vẻ, hoạt bát, đôi khi còn huyên thuyên khá dễ thương, mỗi lần gặp cậu thì luôn mồm gọi anh Tiểu Hoài, anh Tiểu Hoài.
Văn Hoài mở miệng nói: "Lục Dữ Hồi, là do tớ bảo muốn xem."
Lục Dữ Hồi nghe xong liền ngẩng đầu nhìn cậu, cầm theo điện thoại vào phòng. Văn Hoài mang toàn bộ hy vọng của Lục Thiên Húc chạy theo anh.
Cửa phòng ngủ vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-luon-nhiet-tinh-giup-do-toi/944856/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.