Tang Đồng và Tô Tứ Phương bay đến Miêu trại, Tô Tứ Phương chắp tay trước ngực: "Đồng sư tỷ, Tứ Phương đi trước."
Dứt lời liền hoá thành một vệt bạch quang dùng tốc độ nhanh nhất bay tới sau núi.
Tang Đồng ở trên nhà gỗ lại chậm chạp không muốn vào, cô có thể tưởng tượng ra dáng vẻ Tang Du đi ra chào đón, sau đó đáy mắt chờ mong hỏi mình: chị, Mục Dung đâu rồi?
"Cái người không biết gánh trách nhiệm này, cô nhảy xuống Vong Xuyên còn Tang Du thì sao đây hả? Luôn có một đứa ngốc toàn tâm toàn ý yêu thương cô, cô có biết cô đối với nó quan trọng ra sao không!!"
Tang Đồng đi vào phòng nhìn thấy Hoa Vân Nguyệt đã tỉnh liền nhíu nhíu mày, người nọ chỉ cười nhạt một tiếng không nói gì.
Tang Đồng thấy Tô Tứ Phương đã về trước một bước, nhưng lại duy trì bộ dạng 'nhập định', cô tức giận nghiến răng: mấy người được lắm! Rất biết cách làm người ha!
Tang Du thoáng nhìn ra cửa: "Chị, Mục Dung....và tiểu Phương đại sư đâu?"
Tang Đồng trở về nhục thân xoa xoa cổ, một cuớc đạp lên lưng Tô Tứ Phương làm nàng ngã xuống giường
Tô Tứ Phương phối hợp mở mắt, lảo đảo đứng dậy.
"Phía dưới xảy ra chút chuyện, có số lượng lớn âm hồn xông vào Phong Đô nhân lực không đủ nên Mục Dung ở lại giúp."
"A...chị ấy vẫn khoẻ chứ ạ?"
Tang Đồng giả bộ trấn định, cười nói: "Sao lại hỏi như vậy?"
"Không có, em sợ chuyện của dì làm chị ấy khó chịu."
"Mặc dù tình duyên mẹ con đời này của họ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-la-tu-than/1756438/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.