: Núi hoang quỷ dị.
Tang Du nhớ lại quần áo nữ quỷ mặc hình như là đồ cổ đại, lo lắng nói: "Cẩn thận một chút!"
Mục Dung ra hiệu Tang Du đừng lo, vung toả hồn liên quấn lấy cây cổ thụ rộng đến mấy người ôm. Xiềng xích run lắc, sức lực kinh người, nhưng toả hồn liên có tác dụng khắc chế với hết thẩy linh hồn, nữ quỷ cuối cùng cũng bị kéo ra.
Ngay lúc song phương đang giằng co thì dây thừng trên cổ nữ quỷ phát sáng, kéo lại nữ quỷ.
Nữ quỷ không ngừng giãy dụa, lớn tiếng nói: "Ngươi không thể bắt ta! Ta không muốn xuống Địa Ngục, ta là treo cổ chết, không tìm được thế thân thì có là Vô Thường cũng không thể bắt ta đi!!".
Mục Dung không kéo nữa, giương mắt nhìn nữ quỷ đang treo người trên thân cây, cách mặt đất ít nhất năm mét: "Ngươi chết bao lâu rồi?"
"Ta..ta sinh vào thời Quang Tự năm ba mươi ba, chết lúc mười bảy tuổi."
"....Đại Thanh đã suy vong."
"Ta biết, ta thấy bọn hắn đã cắt hết bím tóc."
"Ngươi đã chết hơn trăm năm, sao không đi đầu thai?"
Mặt nữ quỷ thống khổ, không cam lòng nhìn nhìn Tang Du: "Tóm lại là nếu ta không tìm được thế thân, ngươi không thể bắt ta."
Nữ quỷ dứt lời, thảm thiết hét lên, toả hồn liên tự động mở ra quay lại trên tay Mục Dung, nữ quỷ như bị thứ gì đó dẫn dắt, từng bước đi lại gốc cây kia.
Từ trong tay ả vung ra dây gai, treo ở chỗ trống không.
"Tang Du nhắm mắt lại."
Tang Du che mắt, nữ quỷ đút đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-la-tu-than/1756343/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.