Editor: Giừa 
- 
Khi Tạ Do Lạc đến nơi, hơn một nửa đám người ngồi trên băng ghế dài đều đã nằm lăn lóc không dậy nổi, hết khả năng cựa quậy. 
Chỉ có hai trong số đó là vẫn còn tỉnh táo, bởi vì phải lái xe nên chống cự được cám dỗ hoặc là do rượu chưa đủ liều ngấm vào não, cuối cùng còn phải khổ sở lãnh trọng trách xử lý hậu quả— thu xếp đàng hoàng cho cái đám xỉn quắc cần câu này. 
Đứa nào cần khiêng ra khách sạn thì khiêng, đưa nào cần bứng về nhà thì bứng. 
"Bạn học, cậu đang tìm ai thế?" 
Anh đẩy cửa đi vào, một trong hai người đó quay ra hỏi anh, tay còn đang kéo lê lết một thanh niên ôm rịt lấy chai rượu không chịu buông. 
"Tôi tìm Thời Du." Anh nói: "Tôi là Tạ Do Lạc, bạn của Thời Du, tôi tới đón cậu ấy về." 
"Thời Du...." Nam thanh niên ngồi trên ghế dài liếc một vòng, ánh mắt khóa vào bóng dáng đang đội mũ lưỡi trai, nằm liệt ở góc băng ghế. 
Cậu ta tạm thời thả cái tên mình đang kéo, bước qua lật mũ Thời Du lên, vỗ vỗ bả vai cậu: "Ê, thọ tinh, còn mở mắt được không đấy?" 
Thời Du đã say, nhưng lại trông có vẻ không say lắm, vừa bị vỗ đã mở to mắt, chỉ có điều khả năng nhìn rất hạn chế, tốc độ phản ứng cũng chậm gấp 32 lần. 
"Bạn ông đến đón kìa." Cậu ta chỉ vào Tạ Do Lạc, hỏi: "Ông có nhận ra người đó không?" 
Ánh mắt Thời Du chậm rì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-la-tho-cup-tai/3675768/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.