*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Như một lẽ đương nhiên, Lâm Vu Ái lên lớp lơ đễnh nghe giảng, cũng may là tiết tâm lí học không quá nặng nề, thi thoảng không tập trung nhưng vẫn có thể bắt kịp với thầy giáo.
Chuông tan học vừa reo Lâm Vu Ái đã tức tốc thu dọn đồ đạc đợi Hà Tức.
Lớp tâm lí học sắp xếp chỗ theo mã sinh viên, Lâm Vu Ái ngồi đằng trước, Hà Tức ngồi đằng sau, vậy nên Lâm Vu Ái chỉ đành đi ra cửa trước rồi vòng lại cửa sau để gặp Hà Tức.
Hà Tức còn chưa bước ra khỏi cửa đã đụng phải ánh mắt sáng long lanh của Lâm Vu Ái, bất giác cũng nở nụ cười, dơ tay xoa đầu cậu.
"Buổi trưa ăn gì đây?".
"Thế nào cũng được".
"Em muốn ăn bánh trứng gà".
"Được, vậy đi thôi".
Bánh trứng gà được làm rất nhanh, Hà Tức và Lâm Vu Ái vừa đi vừa ăn, lúc về đến kí túc thì hai người khác vẫn chưa về.
Lâm Vu Ái vừa liếc mắt một cái đã thấy ngay khung ảnh trên bàn Hà Tức, cậu quay sang nhìn Hà Tức.
Hà Tức: "Tôi lau sạch rồi".
Lâm Vu Ái: "Đương nhiên là em biết anh lau sạch rồi mà".
Lâm Vu Ái đứng dựa vào cầu thang để leo lên giường, "Em làm cực kì dụng tâm đấy, mất mấy ngày liền. Hầy, không biết em nói chưa nhỉ, em học cắt giấy mấy năm rồi, cho anh xem mấy bức tranh cắt hồi trước của em này...".
Nói rồi Lâm Vu Ái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-la-nguoi-ngoai-hanh-tinh/214056/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.