Edit: Seward
“Con cá cướp bóc đồ của em trước đó đã được người của Cục quản lý yêu tinh đưa về biển. Nói đến vụ này anh thấy con cá kia cũng thật đáng thương. Trong lúc hắn đang tự luyện đã xảy ra rủi ro, khiến yêu lực bị bất ổn.Hắn bí mật bỏ trốn đến đây, vì không có tiền, không có danh tính, lại sợ bị lộ danh tính nên chỉ biết dùng ngoại hình để kiếm sống bằng cách cướp bóc một số học sinh gần trường của em để sống qua ngày.”
“Vậy em có thể coi như là vì dân trừ hại.” Lâm Mộc Viễn bóc một viên kẹo bỏ vào miệng,mùi sữa nồng đậm toả ra trong miệng, Lâm Mộc Viễn phồng má nhai nhai.
Cậu rất thích đồ ngọt, trước kia cậu thường xuyên đến đây, vì vậy trợ lý của Lâm Mộc Phong đã chuẩn bị rất nhiều đồ ngọt mà cậu yêu thích.
“Ăn ít đồ ngọt một chút, cẩn thận bị sâu răng.” Lâm Mộc Phong nhắc nhở cậu, “Nếu răng bị sâu, đến lúc đó đi nha sĩ em lại khóc thiên thưởng địa*.”
*Khóc lóc thảm thiết, thành ngữ Hán Việt, ghép âm là kū tiān qiāng dì, ý chỉ miệng hô trời, đầu đụng đất lớn tiếng khóc lóc. Xuất phát từ “Phong Cảnh Cá Lăng”.
Mấy năm trước,Lâm Mộc Viễn không cẩn thận bị ngã và gãy mất một nửa chiếc răng của mình, trong bệnh viện lúc trám răng*cậu đã khóc long trời lở đất*, làm thu hút sự chú ý của người qua đường ghé mắt nhìn cậu. Cậu cũng không muốn trải qua loại kinh nghiệm này lần thứ hai.
*là hàn răng –
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-la-ho-ly-tinh/3545366/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.