5.
Sau khi tôi nhận được tiền, giục Hạ Mạn Mạn nhanh chóng dọn đồ khỏi giường tôi.
Hạ Mạn Mạn bất mãn nói: “Quý Ninh, bọn tôi đã chuyển tiền cho cậu rồi, sao cậu còn bắt tôi dọn, cậu có cần được voi đòi Hai Bà Trưng vậy không?”
Chu Tuyết và Lưu Toa cũng khuyên, “Đủ rồi đấy Quý Ninh, khoan dung một tí đi. Mạn Mạn thích ngủ ở dưới, dù sao ngày thường cậu cũng không về ngủ, nhường giường dưới cho cậu ấy đi.”
“Chuyện nào ra việc đó. Các cậu đền tiền đã làm hư đồ của tôi, chứ không dùng tiền để mua giường của tôi,” Tôi liếc nhìn họ một cái, “Không phải mấy người là bạn tốt à? Sao các cậu không nhường giường dưới của mình cho Hạ Mạn Mạn?”
Hai người bạn cùng phòng kia của tôi im lặng, đi ra ban công ngắm trời sao.
Cười chếc tôi, đối diện ký túc là nhà ăn, trời thì tối thui, chẳng có gì mà ngắm luôn ý.
Tình chị em này cảm động trời đất ghê.
Hạ Mạn Mạn hết cách, đành phải dọn lên trên.
Khuya rồi nên tôi không định về nhà.
Tôi xuống lầu mua chăn gối để ngủ qua đêm nay.
Vừa nằm không lâu thì Hạ Mạn Mạn bò từ trên xuống.
Cô ta liếc nhìn tôi: “Quý Ninh, cậu ngủ sớm thật đấy.”
Sớm á? Tôi nhìn đồng hồ, sắp 11 giờ rưỡi rồi đó.
Tôi chú ý ánh mắt cười như không của cô ta, cảm thấy có gì đó không ổn.
Không lâu sau, Hạ Mạn Mạn lấy dây ra nảy.
Cô ta cười tủm tỉm: “Quý Ninh à, tớ mới về từ nước ngoài nên chưa quen giờ. Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-het-thuoc-chua/4117163/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.