4.
Sắc mặt của tôi không tốt tí nào, tôi chỉ đồ vật bị ném ra ban công, “Đây là sao?”
Chu Tuyết, cũng là bạn cùng phòng dắt người yêu về phòng làm bậy trên giường tôi, dùng giọng điệu không sao cả nói, “À, tụi tớ cho rằng cậu không về trường ngủ nữa.”
Một người bạn khác là Lưu Toa nói tiếp: “Cậu về vừa hay, mau dọn đồ trên ban công của cậu đi. Trên ban công toàn đồ của cậu thôi, tụi tớ dọn cũng mệt lắm.”
Hạ Mạn Mạn cười nói: “Bạn học Quý Ninh, cậu sẽ không keo kiệt như lời các bạn nói vậy chứ? Ngay cả chăn đệm còn không cho mượn. Bạn cùng phòng ở nước ngoài của tớ rất tốt, nghe bảo tớ muốn ngủ ở dưới còn nhường giường dưới cho tớ cơ.”
Tôi nhìn Hạ Mạn Mạn đầy nghi ngờ, cô nàng này du học nước ngoài thật đó hả? Đại học nước ngoài không phải toàn cho du học sinh ở chung cư hoặc phòng đơn à?
Mỗi người một phòng, giường tầng đâu ra mà ngủ trên ngủ dưới vậy mẹ?
Nhưng bây giờ không phải lúc quan tâm cái này, tôi nhìn bọn họ không xin lỗi tôi thì càng giận: “Các người có từng hỏi tôi trước khi vứt đồ của tôi không?”
Mấy thứ kia không biết ở ngoài ban công bao lâu mà ngay cả túi đã bị rách rồi kìa.
Chu Tuyết cười lạnh: “Mấy món đồ thúi của cậu đáng giá bao nhiêu chứ, cùng lắm tụi tớ đền là được chứ gì.”
Tôi chỉ chờ câu này thôi đấy, tôi cầm máy tính gõ gõ cộng trừ nhân chia cho bọn họ.
Chăn được đặt làm bằng da
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-het-thuoc-chua/4117162/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.