33. Trở về là tốt rồi
Một bài weibo không chỉ mang đến cho hai người tin tức của tiểu Nhật Thiên, mà còn là một phen đánh mất tìm được về, mừng rỡ như điên.
Nháy mắt Chân Sảng phóng xuống giường, kéo hai tay Đào Mộng Trúc, liên tục xoay vòng trong phòng ngủ, để chân trần một đường từ giường xoay ra tới cửa, tách một cái mở đèn lên.
"La la la~ la la la la la la la la~ ta là đóa hoa tự do hành tẩu~~ la la la~ la la la la la la la la~ ta là đóa hoa tự do hành tẩu~~ " Nàng hát, xoay một vòng lại một vòng, buông tay Đào Mộng Trúc ra, vèo một cái bay tới máy vi tính, vừa lầm bầm "Chỗ nào? Chỗ nào đâu? Em xem cái", vừa nhìn bài weibo có ảnh chụp của tiểu Nhật Thiên.
Giây tiếp theo, ánh mắt Chân Sảng nghiêm túc lên rất nhiều.
Đào Mộng Trúc bước nhanh đến gần nàng, nói: "Tôi đã pm rồi."
"Ừm." Chân Sảng gật đầu, nói: "Nhật Nhật bị thương."
"Sau khi đưa nó về nhà cho nó ăn ngon bù lại." Đào Mộng Trúc vỗ vỗ vai Chân Sảng.
"Ừm!"
Đợi hồi âm, là một quá trình dài dằng dặc mà còn sốt ruột.
Đào Mộng Trúc và Chân Sảng ngồi trước máy vi tính nhiều lần F5 weibo, vô số lần chờ mong lần sau đó sẽ nhận được thông báo tin nhắn, sau đó lại vô số lần lĩnh hội được cảm giác thất vọng.
Bầu trời tối đen ngoài cửa sổ dần chuyển sáng, Chân Sảng mới phản ứng được một việc, ôm cổ tay Đào Mộng Trúc, nói: "Cả đêm qua chị lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-co-doc/1420349/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.