32. "Có người nhìn thấy chúng ta nhật rồi!"
Dưới ánh nhìn sinh không thể luyến của tiểu ca trực ban, hai người tìm hồi lâu, bỗng nhiên Chân Sảng kêu lên một tiếng.
Nàng mừng rỡ chỉ vào một góc màn hình, nói: "Mới vừa rồi, em thấy tiểu Nhật Thiên!"
Tiểu ca trực ban phản ứng một chút với tiểu Nhật Thiên là cái quỷ gì, sau khi hoàn hồn vội vã tua video về một chút, ba người chăm chú nhìn vào khu vực Chân Sảng chỉ.
Giữa video giám sát lờ mờ, tiểu Nhật Thiên đang nhìn xung quanh bốn phía, cuối cùng buồn bã đi vào điểm mù camera không quay tới.
Sau đó, mặc kệ tìm video giám sát khu vực gần đó thế nào đi nữa, cũng không tìm thấy bóng dáng tiểu Nhật Thiên.
Dưới sự khuyên bảo liên tục của tiểu ca trực ban, Đào Mộng Trúc và Chân Sảng hai người thất vọng đi về.
1 giờ 40 mấy, hai người tiện đường mua hai tô bún gạo chua cay dưới lầu, về nhà lấp bụng.
Chân Sảng ăn xong liền vọt vào phòng ngủ mở máy kiểm tra weibo, sợ bỏ lỡ bất cứ một tin tức nào liên quan đến tiểu Nhật Thiên.
Một đêm không ngủ, lại giày vò cả buổi sáng, trở về máy vi tính đầu óc Đào Mộng Trúc có chút ngẩn ngơ, mí mắt nặng nề, rồi đầu óc lại giống như có một ý chí chống đỡ cho bản thân không gục.
Nàng nhìn bình luận và chuyển phát trên weibo mình một hồi, đại bộ phận là mong tiểu Nhật Thiên sớm ngày về nhà, tiểu bộ phận là khóc lóc kể lể chó nhà mình cũng đi lạc rồi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-co-doc/1420348/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.