24. Một chút lập trường cũng không có
"Tôi chỉ đùa một chút thôi, Nhật Nhật rất đáng yêu." Đào Mộng Trúc nói, cười khan hai tiếng, che đi xấu hổ.
Nàng ngồi xổm xuống, muốn sờ đầu tiểu Nhật Thiên bày tỏ hữu hảo, nhưng bất ngờ tiểu Nhật Thiên vừa thấy nàng tới gần, liền nhe răng trợn mắt nhảy lui vài bước.
Đúng là tuyệt không nể tình...
Nháy mắt Chân Sảng vô tâm vô phế bật cười: "Bị chó lơ, ha ha ha ha ha chó lơ Trúc Tử."
"Ăn ngon không(1)?" Đào Mộng Trúc liếc mắt khinh thường.
Cái gì mà chó lơ Trúc Tử, một lát còn chó lơ bánh bao(1) à!
(1)狗不理包子 tên một loại bánh bao nổi danh mà còn lâu đời nữa, nghĩa chuẩn như dịch ?
Bánh bao đọc là Baozi, trúc tử là Zhuzi
"Chưa từng ăn." Chân Sảng nói, đôi mắt bắt đầu đảo vòng vòng, làm bộ ngắm phong cảnh.
"Cô chơi với Nhật Nhật đi, tôi đi gõ chữ, nhân lúc cô vẫn chưa quá ầm ĩ." Đào Mộng Trúc nói, vỗ vỗ vai Chân Sảng, xoay người về phòng.
Chân Sảng bĩu môi, nói: "Chiều nay em sẽ cố yên tĩnh chút! Hôm nay nghiêm túc đó!"
"Ngày nào cô cũng nghiêm túc."
Nghiêm túc khiêm tốn tiếp thu, cố gắng dạy mãi không sửa.
Nhưng mà không sao, thời gian sẽ thay đổi rất nhiều thứ, ngày hôm nay mặc kệ bạn cùng phòng ầm ĩ hay là quậy phá, nàng đều thích.
...
—— Trước lúc gặp được người đó, cô chưa từng nghĩ mình sẽ yêu một người, muốn đến gần, rồi lại sợ xa cách... dù sao cuộc đời đối với cô mà nói chỉ là một tiết mục dài đằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-co-doc/1420340/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.