23. "Không biết, đem cho người khác đi."
Đào Mộng Trúc cảm nhận được ác ý đến từ bạn cùng phòng, nhưng ác ý này lại đến từ 'sự hiểu chuyện' của bạn cùng phòng, điều này làm cho nàng hoàn toàn không có cách nào lẽ thẳng khí hùng lựa chọn từ chối!
"Thân với nhau như vậy, nói chuyện này để làm gì..." Nàng cảm thấy lời mình nói một xíu cũng không có sức lực.
Chân Sảng đăm chiêu gật gật đầu, nói: "Vậy chị gõ chữ đi, em stream..."
"Ừ." Đào Mộng Trúc nhẹ giọng đáp lời, vẫn duy trì nụ cười mỉm, nhìn theo Chân Sảng ôm tiểu Nhật Thiên đi ra phòng mình.
Giây tiếp theo, nàng một lần nữa trở lại trạng thái sinh không thể luyến.
Có bài ca hát như nào?
Anh làm tổn thương em, còn cười cho qua chuyện, với anh thật dễ dàng, còn em thì cay đắng nhịn!
Vào đêm, quả thật Đào Mộng Trúc không biết mình viết xong chương mới như thế nào.
Nàng chỉ biết, mỗi khi giương mắt nhìn vào WC, nàng đều có một nỗi bốc đồng muốn vọt qua phòng bên cạnh hung hăng đẩy ngã bạn cùng phòng xuống giường.
Thế nhưng nàng không thể.
Nàng rất sợ một khi bất cẩn, bạn cùng phòng sẽ hoảng sợ bỏ chạy, triệt triệt để để chạy trốn khỏi thế giới của nàng.
Đêm khuya, Đào Mộng Trúc tâm loạn như ma hai tay cầm lấy điện thoại di động, muốn tìm người giúp đỡ, rồi lại không biết rốt cuộc có thể tìm ai.
Cuối cùng, nàng mở khung chat Vu Hiểu Thu lên.
Mộng cho Trúc 00:21:33
Cầu à, tôi cảm thấy gần đây tôi suy nhược tinh thần.
Ô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-co-doc/1420339/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.