Cả ngày hôm nay Dương Cẩm Vân giúp gia nhân chuẩn bị cho đại hôn của Dương Mỹ Liên hại Tần Huyền Vũ tìm cả ngày không thấy. Tối hôm đó khi cơ thể rã rời, Dương Cẩm Vân mới về phòng. Cô nhọc nhằn đóng cửa lại, liền muốn phi thân lên giường nhưng rồi chợt nhớ ra một điều vô cùng quan trọng ấy là Tần Huyền Vũ vẫn đang trong phòng mình. Vừa nhìn thấy Tần Huyền Vũ cô liền muốn đạp văng y xuống. Chiếc giường của cô cứ như vậy bị y chiếm đóng. Dương Cẩm Vân suy đi nghĩ lại nể tình y đêm qua cưỡi ngựa suốt đêm đến đây, cô nhẫn nhịn muốn lấy chăn ra ghế ngủ. Chăn của Dương Cẩm Vân lại bị Tần Huyền Vũ ném sâu bên trong. Không biết là y cố tình hay vô tình nữa. Dương Cẩm Vân tức nổ đom đóm mắt. Hôm nay đã mệt như vậy lại còn bị một con heo lười chiếm giường của mình nữa chứ. Cô cởi giày nhẹ nhàng vào trong lấy chăn. Nhưng chăn chưa lấy được lại bất thình lình bị ôm chặt eo rồi. Dương Cẩm Vân hoảng loạn hét lên:
-Tần Huyền Vũ!
Không thấy động tĩnh gì cô quay qua thấy y vẫn đang ngủ nghĩ chắc y chỉ ngủ mơ thôi, gỡ tay y ra nhưng không được. Dương Cẩm Vân bực bội quay lại thì chạm phải khuôn mặt của Tần Huyền Vũ. Kể ra từ nhỏ tới giờ đây là lần đầu tiên khoảng cách giữa cô và y gần như thế. Cô nhìn khuôn mặt trắng ngần của y mà ghen tức. Lông mi dài đẹp hơn cả con gái. Đám con gái mà nhìn kĩ y như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-khong-phai-la-nguoi-de-bat-nat/1720880/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.