Khi tiểu công chúa của Ninh tần tròn một tháng tuổi, nàng ta được tấn phong lên làm Thư tần, Vệ Chiêu viên được tấn phong lên làm Vệ chiêu nghi.”
Yến tiệc kết thúc, bởi vì Thư tần vẫn chưa thể thị tẩm nên Hoàng thượng đương nhiên sẽ về lại chỗ Vệ chiêu nghi.
Vệ chiêu nghi nhân lúc tình cảm với Hoàng thượng hãy còn mặn nồng, liền đề nghị đón Trầm Tích từ chỗ ta về.
Ngày hôm sau, Hoàng thượng không đến hỏi ý kiến Thái hậu, mà tự mình đi tới chỗ ta.
Lúc người đến nơi, ta đang cho Trầm Tích ướm thử y phục mùa đông, tam hoàng tử trộm vía cao lớn hơn rồi, y phục mùa đông mà nội vụ phủ may đợt trước đã không còn vừa nữa.
Trầm Tích vừa thay đồ vừa lẩm nhẩm gia phả, đang mắc ở đoạn “Trần Tự Lý”, gãi đầu gãi tai mãi không thôi.
Hoàng thượng vừa đến thì liền hỏi, “Trần Tự Lý?”
Ai nấy đều lần lượt hành lễ, Hoàng thượng nhìn Trầm Tích trắng trẻo béo tốt, sững sờ như thể không nhận ra con mình.
“Sao lại dạy nó thứ đó?”
Trầm Tích cung kính hồi bẩm, “Nương nương nói, lễ hội s.ăn b.ắn mùa xuân tới con sẽ phải gặp rất nhiều người, nếu như không thông thạo người trên kẻ dưới, e là sẽ trở thành trò cười mất.”
“Con là Hoàng tử, không nhận ra bọn họ thì đã làm sao, không phải học nương nương con giả bộ hiểu biết.”
Ta cúi đầu không nói, Trầm Tích bị Hoàng thượng chấn chỉnh thì không hề nao núng, dù sao bình thường nó cũng bị ta chấn chỉnh quen rồi, hơn nữa còn nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-khong-can-tranh-sung/233090/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.