19.
Không lâu sau, Ninh Bảo lâm có thai, được thăng cấp thành Ninh tần, cao hơn ta một phẩm.
Cùng lúc đó, Vệ chiêu viên sẩy thai, c.ái th.ai khi đó đã thành hình rồi…
Trầm Tích mặc quần áo chỉnh tề, đến trước mặt ta, lạnh lùng nói, “Con phải quay về.”
Ta nuôi thằng bé ba tháng cực hiếm khi nghe nó chủ động nhắc về mẫu thân mình, chứ càng không nói đến chuyện muốn quay về.
Ta nắm tay Trầm Tích, “Chúng ta cùng đi/”
Mấy tháng không gặp, nơi đây đã không còn náo nhiệt như trước, đến cả việc s,ẩy th,ai cũng chỉ nhận được vài hộp thuốc bổ từ chỗ Hoàng thượng và vài lời thăm hỏi được truyền đạt lại bởi các công công.
Hoàng thượng thậm chí không tới dù chỉ 1 lần.
Nghe nói hôm nay Ninh tần không được khỏe.
Phân nửa nhân lực của Thái y viện đều chạy sang đó hầu hạ rồi.
Vệ Chiêu viên rõ ràng đã trang điểm kĩ càng, chỉ có điều cả người nàng ta đều sưng tấy, có trang điểm thế nào cũng không thể che đậy được sự xuống sắc của mình.
Ta và Trầm Tích vừa xuất hiện, nàng ta liền đi/ên c.uồng lao ra, để lộ bộ móng mới sơn đỏ chót, “Tích nhi, Tích nhi của ta, mau lại đây, mẫu thân không thể thiếu con được! Con trở về đi!”
Trầm Tích hơi sững sờ một chút nhưng vẫn muốn đi tới, ta kéo cổ áo nó, khẽ hỏi, “Con vẫn muốn tới ư?”
“Đó là mẫu thân của con!”
Ta bất lực, dù sao nó vẫn còn là trẻ con, làm sao hiểu hết được lòng người,...
“Vệ Chiêu viên như thế này, vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-khong-can-tranh-sung/233089/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.