Cha a! Nương a! Quan Thế Âm Bồ Tát ! Ngọc Hoàng Đại Đế! Như Lai PhậtTổ! Nàng không muốn chết, nàng còn chưa sống đủ, còn chưa có ăn no qualàm sao có thể dễ dàng chết đi như vậy.
Đều là Hồ Thổ làm hại, hắn phải chết thì chết một mình là được rồi,còn kéo theo nàng làm chi. Hai bọn họ vừa mới biết nhau, nàng đả từngđánh cướp hắn, nói nghiêm túc thì bọn họ là kẻ thù của nhau a, hắn đemnàng cùng chết chung có gì tốt chứ?
Bởi vì rất sợ hãi, Tây Môn Nguyên Bảo nhắm chặt hai mắt, ngay cả kêuđều kêu không được, trong lòng không ngừng mắng Hồ Thổ đem nàng làm hạivô cùng thê thảm. Ban đầu nàng nghĩ đến Hồ Thổ là người tốt, không ngạiđộng thân giúp nàng ngăn trở sát thủ, hiện tại nàng hoàn toàn hiểu đượcthì ra trong lòng hắn đã có ý muốn nàng chôn cùng. Hắn hơi quá đáng a!
Đông Phương Dực một tay ôm nàng, một tay nhanh chóng lấy chủy thủphòng thân vẫn giấu trong người ra cắm vào vách đá, cố gắng làm chậm tốc độ rơi của hai người. Hắn cố sức ôm Tây Môn Nguyên Bảo cũng lấy thânmình làm đệm thịt đỡ cho nàng khi cả hai rơi xuống.
Có lẽ lựa chọn của hắn là sai nhưng đã không thể quay đầu, nếu ở lạitrên là chết không bằng liều nhảy xuống biết đâu lại có cơ hội sống sót. Một đống đá to nhỏ bắn vào người hắn, tạo ra nhiều vết thương rướm máu, hắn cũng không rên một tiếng chỉ biết là hắn mang phiền hà đến cho TâyMôn Nguyên Bảo cho nên đem toàn lực bảo vệ nàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-da-nuong-tu/35085/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.